Sau khi trải qua một chuyến giúp đỡ lẫn ,   đều  thể  tính cách  cách   của  như nào, Võ Cương    gì  thể chê, là một  đàn ông đường đường chính chính, chỉ một đánh giá như  là đủ .
Trong nhà cũng  là đơn giản, chỉ  một  già, lúc nhỏ      ba, cũng    chị em nào khác, đây là trường hợp con một  khó gặp ở cái niên đại .
Lần   giúp đỡ thu mua chỗ Võ Cương chính là bác của  , hiện tại đang là lãnh đạo,  cảnh gia đình khá .
Lần  đến đây cũng là nhờ đến sự giúp đỡ của  , như   , tuy rằng     gì, nhưng mà giúp đỡ hết sức ,    ở đây giải quyết  việc thật sự nhẹ nhàng hơn  nhiều.
Võ Cương cũng  nghĩ Thẩm Văn Võ sẽ hỏi như , : "Sao hỏi cái ?"
"Bởi vì  thấy   khả năng chứ ,   đứa em họ năm nay 18 tuổi, nếu  cảm thấy  thì    trở về sắp xếp gặp gỡ thử xem ?" Thẩm Văn Võ  .
Võ Cương   lắc đầu: "Quá nhỏ,  cần gặp."
Thẩm Văn Võ: "... Sẽ  ghét bỏ  già ,  cũng  già mà, chắc cũng chỉ mới ba mươi thôi."
"So với  vẫn là nhỏ tuổi quá." Võ Cương lắc đầu: "  tìm cũng là tìm một   điều kiện giống như ."
Thẩm Văn Võ kinh ngạc: "Anh  tìm  kết hôn  hai ?"
"Không nhất định là kết hôn  hai, nhưng điều kiện  như , em họ  mới mười tám thì thật sự  thích hợp với ." Võ Cương .
So với   nhỏ hơn  mười hai tuổi, hơn nữa điều kiện bên ngoài của   vẫn là từng ly hôn, điều    vẫn luôn tự  hiểu .
Thẩm Văn Võ còn tưởng rằng bản    thì Võ Cương sẽ lập tức đồng ý, kết quả thế mà     đồng ý, nhanh nhẹn : "Em họ  là  khá , cũng sẽ  ghét bỏ  tái giá ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-383.html.]
Mã Trọng Dương nhanh : "Đồng chí Cố Lệ, tôm khô  thật sự  như  ?"
"Tốt,   cho   trẻ con  thích ăn cái ,    mua luôn năm cân." Cố Lệ cũng  đổi đề tài.
Đỗ Tiểu Hà : " cũng mua khá nhiều,  ăn thấy  thơm!"
Thẩm Văn Võ: "..." Một đám    phá rối thế .
Bởi vì Thẩm Văn Võ  đến việc , tất nhiên Cố Lệ   nữa, cô cảm thấy Võ Cương  hào hứng lắm đối với kết hôn  hai, hoặc là  mắt   vẫn   ý định.
Nếu như  thì tất nhiên  đến việc đó sẽ  thích hợp.
Không bao lâu   đều  nghỉ ngơi, Cố Lệ   chuyện với Đỗ Tiểu Hà nữa, trực tiếp tiến  lớp học tinh tế tập trung học tập để bổ sung kiến thức!
Hiện giờ cô cứ  thời gian rảnh là  bù  những kiến thức còn thiếu, tâm trí ở trong lớp học tinh tế  theo một thầy giáo già sửa chữa đủ loại máy móc, tuy rằng  mất phí, nhưng   tính  mà quy định tính tiền theo tháng, một tháng là một trăm đồng tiền, chắc chắn đời  sẽ là một cái bảng giá khác.
Một đường bình an trở về trong thành, mà   Cố Lệ  xuống xe, lập tức  thấy quản lý Trần còn  Hàn Văn Hồng!
Cố Lệ cũng    hình dung tâm tình của  lúc  như thế nào, cô thậm chí cũng   bản    như thế nào đến  mặt Hàn Văn Hồng, chỉ  : "Sao   đến đây?"
"Hiện tại  chạy đường ngắn, nên tất nhiên bây giờ   đến đây." Hàn Văn Hồng  vợ , trong lòng cũng  cảm giác vui mừng khó tả.
Lâu lắm  gặp mặt, tâm tình nhịn   kích động.
Cố Lệ cũng  đến việc   đổi sang tổ chạy đường ngắn, nhưng  mắt   thời điểm  cái , cô giới thiệu Hàn Văn Hồng cho mấy  Đỗ Tiểu Hà, Mã Trọng Dương, Thẩm Văn Võ, Võ Cương.
Hai bên đều  quen lẫn   đó mới bắt đầu khuân vác đồ vật  mang về  .