Hơn nữa cô con gái   cố tình đau bụng đúng lúc đó? Mẹ vợ  còn xen cả  việc ,  chừng biện pháp  là  nào đó nghĩ  cho hai  em, chính là    kế  cửa.
Cho nên cô cảm thấy vẫn là nên thôi.
Thím Hồng  xong liền lúng túng : "Vốn dĩ chị cũng  tức giận, nhưng nhà trai  thật sự  tồi, em gái , cũng  dễ để gặp một gia đình  điều kiện  như , em   suy xét  ?"
"Không cần suy xét." Mẹ Hàn dứt khoát từ chối: "Chờ    gia đình nào   , nhà  nhất định  ."
Thím Hồng  chút tiếc nuối : "Vậy chị đẩy nhé?"
"Đẩy ." Mẹ Hàn gật đầu.
Thím Hồng cũng đến  với nhà trai: "Nhà nữ  thôi, nhưng mà   thím  gì quá, cô gái  thật sự lớn lên  xinh , tuy rằng ly hôn, nhưng   vẫn  sinh con, cũng là vì chồng  bệnh chứ   nguyên nhân gì khác, nếu  thím thấy tính tình  thì sẽ  ly hôn, chẳng qua   duyên phận với  mà thôi."
Người đàn ông trung niên  xong liền thở dài: "Là cháu  ,  dạy  tụi nhỏ."
Thím Hồng cũng mặc kệ, bởi vì còn  những  khác tới nhờ bà  chuyện xem mắt, cho nên bà  đến tiếp đãi bọn họ.
Nhà Cố Lệ, cô đang dựng ngón trỏ với  chồng: "Mẹ, việc     quá hả giận!"
Mẹ Hàn , nhưng  thở dài : "Chỉ  thể đợi    ."
Cố Lệ gật đầu,  đến việc , trong đơn vị của cô cũng  một  đàn ông độc , hiện tại cũng ly hôn.
Mẹ Hàn   liền vội vàng hỏi thêm vài câu, Cố Lệ cũng  giấu diếm mà kể  chuyện của Võ Cương,  Hàn  xong hai mắt sáng lên.
"Như  thật !" Mẹ Hàn .
Cố Lệ : "Bởi vì  mất một bên tai, cho nên trông  hung dữ, nhưng thính giác vẫn ." Võ Cương  điều đến chỗ thu mua, bối cảnh gì đó đều   lột sạch, gia thế trong sạch nhân phẩm đoan chính,   gì  bàn cãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-380.html.]
"Có vấn đề gì chứ? Đó là vì  chuyện , cũng   thiếu cánh tay gãy chân!" Mẹ Hàn  vui .
Cố Lệ : " mà con với   cũng   lắm,   tụi con   công tác cùng , cũng  lúc  xem các phương diện, đến lúc đó con  hỏi xem ý tứ của   thế nào!"
Trước giờ cô  tiếp xúc với Hàn Văn Vân, nhưng hôm nay tiếp xúc, cô cảm thấy cô  thật sự  , chẳng trách  chồng cô luôn nhớ thương  giới thiệu một mối hôn nhân  cho cô , một cô gái còn trẻ như , nếu như  cơ hội thì Cố Lệ vẫn   mai.
Chẳng qua cô cũng  xác định Võ Cương là  như thế nào mới ,  cô  mai cũng   chuyện dễ, cô  hỏi thăm tất cả các phương diện hỏi mới .
Cuộc sống  trôi qua thật nhanh, cảm giác mấy ngày nhoáng một chút trôi qua trong nháy mắt .
Cố Lệ, Đỗ Tiểu Hà, Thẩm Văn Võ, Mã Trọng Dương bốn , nhiều thêm một Võ Cương là năm , bọn họ cùng  xuất phát   ngoài  việc.
Hàn Văn Hồng về nhà khi cô   đến năm ngày.
"Sao   khéo như , Lệ Lệ   ngoài  đến mấy ngày mà con  trở ." Mẹ Hàn .
Hàn Văn Hồng,"..."
Anh còn tưởng rằng    xe  lâu, trở về  lẽ sẽ gặp  vợ , kết quả   .
"Lần    thuận lợi ?" Mẹ Hàn quan tâm hỏi chuyện.
"Vẫn còn ,  xảy  chuyện gì ." Hàn Văn Hồng gật đầu,   đồng nghiệm lâm thời là Đỗ Đào xem như tương đối trung thực, nhưng tất nhiên    trung thực.
Bởi vì    xúi giục   chút việc, còn  năm nay   trợ cấp, tổn thất cũng  nhỏ, bằng  giá  bù trở .
 mà Hàn Văn Hồng  đồng ý,    ý định dấn   con đường !
Nếu như Đỗ Đào bất mãn với ,   thể đưa  ý tưởng   với bộ vận chuyển, Hàn Văn Hồng thật sự    cùng  , như thế nào cũng    chung.