Những lời  khiến sắc mặt  Hàn tối sầm : "Hắn    ? Nếu   gặp  thì hôm qua liền   gặp chứ,  tại  ? Nhà gái  bỏ hết  công việc đồng áng hôm nay để đến đây? Thời gian của   là thời gian, còn thời gian của chúng    là thời gian ?"
Cố Lệ, thím Phương cùng Hàn Văn Vân cũng hiểu tại   thế , đương nhiên sắc mặt đều   .
Thím Hồng vội vàng : "Em gái, chị cũng  tức giận,   chị cũng mắng nhà  một trận,   ai cũng thèm nhà . Còn nghĩ bản  là chiếc bánh trái ngọt  gì,   chị mới  về   thể giúp nhà  , lúc  hỏi thăm vẫn , kết quả  nghĩ tới bọn họ  giữ chữ tín như ,    như thế mà vẫn   ầm ĩ, nếu  cô gái gả qua đó còn    hại !"
Cố Lệ  xong lời  gật đầu : " ."
Chị Hồng liên tục gật đầu,  Hàn Văn Vân : "Cô gái, cháu cứ yên tâm, thím nhất định sẽ tìm cho cháu một nhà trai , bảo đảm còn  hơn nhà , cháu xinh  như  còn cần đến  !"
Mẹ Hàn cũng  tính tình của thím Hồng,  nguyên nhân   do bà , hơn nữa về  cũng còn  phiền  , cho nên bà mới bình tĩnh : "Vậy   còn   ơn chị Hồng, điều kiện kém thì  cần  , chị  ánh mắt của em  đấy,  giống như  em đều chướng mắt."
"Được, chị ." Thím Hồng gật đảm bảo,   chuyện thêm một lúc mới trở về.
"Thím, chị Văn Vân, chuyện  là chúng   tìm hiểu kỹ , để các  đến đây một chuyến tay ." Cố Lệ lên tiếng xin  thím Phương và Hàn Văn Vân.
Thím Phương lắc đầu: "Chuyện   liên quan đến các cháu." Trong lòng tuy vẫn  chút đáng tiếc, hôm nay bà  đến đây cũng ôm  nhỏ hy vọng.
Hàn Văn Vân  : "Không quan trọng, chị còn  cảm ơn thím và Lệ Lệ  lo lắng cho chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-379.html.]
Nếu như xem mắt  thành, hai  con đương nhiên cũng  chậm trễ thời gian về nhà, liền vội qua  xem lão Hứa   , cũng may lão Hứa còn  , đều là ước định thời gian trở về, cho nên bọn họ cùng  về quê.
Mẹ Hàn vẫn tức giận bất bình,   bà  mất mặt  mặt chị em dâu, đây là chuyện đầu tiên bà , nhưng nó  thất bại!
 đến tối, thím Hồng  chạy tới: "Em gái, cháu gái của em còn ở đây ?"
"Đã về ,  thế?" Mẹ Hàn hỏi.
Thím Hồng   ai da một tiếng, vội giải thích chuyện hôm nay là như thế nào với  Hàn,   nhà trai chơi , mà là trong chuyện   hiểu lầm!
Nhà trai bên  cũng  gặp mặt, kết quả giữa trưa con gái của nhà  đau bụng, vô cùng đau,  đưa con gái đến bệnh viện,  đem con gái  về nhà  vợ  thì  lúc gặp  vợ  cũng  thoải mái, trong nhà    ai,    cách nào khác nên bảo con trai đến đây  với thím Hồng một tiếng, nhờ lùi thời gian xem mắt đến buổi tối cùng  ăn một bữa cơm.
Kết quả,  theo thời gian trì hoãn  đến tìm thím Hồng, mới phát hiện con trai  trực tiếp đến  với thím Hồng là   gặp ,   kết hôn!
Sự hiểu lầm   sinh  như .
Mẹ Hàn   cũng   vui vẻ,  lạnh: "Hả, đây là con trai   chủ  cho cha  ? Chị Hồng , chị cũng thấy diện mạo của cháu gái em  đấy, tuy rằng là  nhà quê, nhưng con bé đều lo liệu ôm đồm  việc trong việc ngoài, nếu    tìm cho con bé một nhà chồng  thì con bé thật sự  lo gả, gia đình  em thấy cũng   loại yên  gì, vẫn là thôi !"
Cố Lệ thấy lời  của  chồng cô  sáng suốt!
Mặc kệ nhà nam bên  là vì cái gì, nhưng   chuyện đến hết     đến  khác, con trai dám  chủ chuyện của cha, trong nhà  thật sự   quy củ, nếu như gả qua    ức h.i.ế.p đến c.h.ế.t ?