Bà Hàn  đối phương  vận chuyển hàng hóa ở cục bưu chính,  tiền lương,  mất vợ vài năm , để  một trai một gái, một đứa mười sáu một đứa mười bốn.
"Tuy rằng  hai đứa con, nhưng   thật, chẳng mấy năm nữa con trai con gái cũng cưới vợ gả chồng , đối phương cũng vì chuyện  mới  tái hôn,  cũng  thăm dò qua  hút thuốc uống rượu,   gì   hết.  mà mấy năm đầu gả  những ngày tháng  đó sợ   lắm, bởi vì    kế đúng ? Mấy đứa trẻ lớn như  khẳng định quản lý  dễ, nhưng nếu chờ con trai con gái  gia đình của chính , những ngày lành cũng bắt đầu đến, cả đời chúng  cũng   ngày  như , nếu  thể chịu đựng  những ngày tháng an nhàn sẽ tới, bà thấy    đúng ? Bà Hàn .
Lời     , nhưng  thực tế bà Hàn cũng cảm thấy cuộc hôn nhân   , bởi vì nếu bà  một đứa con gái  ly hôn, bà cũng sẽ bảo con gái nghiêm túc suy nghĩ về cuộc hôn nhân .
Tất nhiên thím Phương cũng hiểu, trong lòng cũng   ý tưởng : "Vậy thì xem thời gian rảnh rỗi sắp xếp một chút?"
"Ngày mai  rảnh ? Nếu  ngày mai  thể  thành phố, công việc bên  cũng bận rộn, ngày mai  thể  thành phố thì  xem một chút." Bà Hàn .
Thím Phương   cũng gật đầu, bà   gấp gáp  về  với con gái, nhưng vẫn nhớ  lời cảm ơn với bà Hàn.
Bà Hàn  thèm để ý: "Cảm ơn   cái gì, mau   cho Vân Vân  ." Còn   chuyện     , nếu  đến lúc đó cảm ơn  cũng  .
"Vậy   về  cho Vân Vân !" Thím Phương  còn kiên nhẫn nữa.
Trở về nhà  thấy Hàn Văn Vân bắt đầu  , cô    tăng thêm áp lực cho gia đình, cho nên mỗi ngày đều  việc  nghiêm túc, là  phụ nữ  công điểm cao nhất, về nhà còn giúp đỡ công việc hàng ngày, chăm sóc cháu trai, việc gì cũng .
Chính vì thế mà chị em dâu đối với việc cô  ở nhà  đẻ   ý kiến gì.
Thím Phương về nhà mới nhớ  con gái  ở nhà, việc  cũng  tiện  cho  khác , hơn nữa  cần lo lắng, chờ con gái về  cũng  muộn, vì thế  về phía phòng cũ,  chỉ lấy cho bà Hàn một túi đậu phộng, còn giúp bà Hàn bóc sạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-376.html.]
"Làm  dùng hết, chỗ  cũng đủ ăn, bà cầm về ." Bà Hàn cũng  lấy của bà .
Thím Phương : "Không  đưa cho bà, mà là đưa cho vợ Văn Hồng, năm ngoái lương thực căng thẳng là cô  giúp gia đình chúng  kiếm về  ít,  còn  cảm ơn qua cô ." Còn : "Cùng với việc hôm nay  liên quan, mặc kệ    ,  cũng nhớ một phần ý  của bà."
Cũng vì quan tâm con gái của bà , cho nên tìm  mối hôn nào  mới chạy về đây  riêng.
Cuộc hôn nhân  bọn họ   quyền chọn, bởi vì cuộc hôn nhân đầu tiên  trọn vẹn, càng đừng  đến tình hình của con gái.
Bà Hàn   nở nụ : "Nếu   cũng  khách sáo nữa, Đại Bảo và Nhị Bảo  thích ăn móng giò hầm đậu phộng, đậu phộng hầm nhừ cũng ăn  một bát."
Thím Phương: " ... Cuộc sống của bà cũng thật thoải mái."
Bà Hàn : "Cũng còn , chờ Vân Vân gả lên thành phố, đến lúc đó thường xuyên qua đây, nhà của chúng  cách đó  nửa giờ  bộ,  xa."
Thím Phương   cũng cảm thấy vui mừng, chỉ là lo chuyện   ...
Bà Hàn ; "Có thể  dĩ nhiên , nhưng nếu   cũng  cần lo lắng,  vẫn luôn chú ý Văn Vân, nếu    cũng  về đây , vẫn còn cơ hội, Vân Vân năm nay vẫn còn trẻ, bà đừng lo lắng."
Thím Phương phát hiện đứa em dâu của lão nhị cũng  tệ,     phát hiện  ưu điểm ?
Hai   chuyện  vui vẻ,  bao lâu thì đến giờ tan , thím Phương nhanh chóng về nhà lặng lẽ tìm con gái  chuyện .