Cố Lệ lập tức nhạy bén : "Vị trí của Tôn Ba sẽ  bỏ trống  ?"
"Chị Lệ  vị trí  ?" Đỗ Tiểu Hà hỏi.
Cố Lệ : "Muốn giới thiệu cháu trai nhà nhà  đẻ đến đây, trong cuốn sổ nhỏ của chị  ghi  nhiều địa chỉ liên lạc các mối quan hệ, chính là vì chuẩn  cho bọn họ."
Khi cô đến một nơi nào đó, cô sẽ kết giao với  đó để chuẩn  cho  .
Mã Trọng Dương  : "Vị trí  vẫn đang để trống, nhưng   nhiều   vị trí , cho nên e rằng cạnh tranh  khốc liệt."
Cố Lệ : "Cạnh tranh là chuyện bình thường, chỉ  xem đơn vị đưa  điều kiện gì mà thôi."
Cũng  cần bao lâu bên   đưa quyết sách xuống , Tôn Ba  chỉ  công an bắt  mà còn  mất việc, trong nhà   cũng  nơi để .
Bởi vì vấn đề   cách nào tự  bán công việc, đây là vấn đề về tác phong cá nhân, đơn vị  thể trực tiếp thu hồi công việc.
Chỉ là gia đình Tôn Ba cũng      gì, đến đơn vị la lối  lóc bán thảm, nhưng chuyện của Tôn Ba quá mức ác liệt, nếu như hiện tại  chịu trừng phạt, như        cũng  học theo ?
Cho nên  lóc cũng vô ích, vẫn  lãnh đạo đơn vị đuổi về!
Cố Lệ cũng mặc kệ nhà họ Tôn gia, tìm thẳng đến quản lý Trần hỏi chức vị .
Quản lý Trần kinh ngạc : "Cô còn  chức vị ?  nhớ cô  tìm  một vị trí cho cháu trai  ở bộ phận sửa chữa ."
"Cháu trai bên nhà chồng   nhiều, đều là 17-18 tuổi  lúc là tuổi chịu khổ, trong nhà  áp lực lớn, nếu như  thể  bên ngoài tìm sống kiếm ăn, trong nhà cũng đỡ hơn phần nào, đúng ?" Cố Lệ  .
Quản lý Trần  xong mỉm : "Cô  danh sách  " Ông đưa cho Cố Lệ một phần danh sách.
Cố Lệ  thấy khóe mắt  giật một chút, chỉ trong thời gian ngắn    nhiều   vị trí , bọn họ đều là vì  trong nhà nên  tranh thủ.
"Mặc dù  cũng   chiếu cố, nhưng hiện tại  quá nhiều , mà chỉ  một vị trí duy nhất." Quản lý Trần .
Cố Lệ bất đắc dĩ: " ,    tranh cử như thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-370.html.]
Quản lý Trần thở dài: "Nói là tranh cử, nhưng  thực tế   điều động nội bộ, cháu ngoại của lãnh đạo sẽ mang đến đây một đám vật tư."
Cố Lệ ngay lập tức biểu , công việc     duyên với cô.
"Lần  các cô    ,   thể xin cho các cô năm nay  Dương Thành bên  tham gia hội chợ." Quản lý Trần .
Cố Lệ gật đầu: "Cảm ơn quản lý."
Sau khi  khỏi phòng, Đỗ Tiểu Hà liền hỏi cô thế nào? Cố Lệ lắc đầu tỏ vẻ cô   cơ hội.
Cô đến quầy tìm chị cả cùng với Lý Hồng Hà tâm sự, bụng của Lý Hồng Hà  bắt đầu nhô , nhưng sắc mặt của cô    cho lắm.
"Làm  ? Trông sắc mặt chị   nhợt nhạt?" Cố Lệ hỏi Lý Hồng Hà, tuy rằng hiện tại   đồng nghiệp, nhưng giao tình vẫn còn ở đó.
Lý Hồng Hà bất đắc dĩ : "Gần nhất chân chị   rút gân, tối hôm qua  đau đến mức tỉnh cả ngủ."
"Có  chị uống nhiều canh đầu cá nấu đậu ?" Cố Lệ liền .
Lý Hồng Hà gật đầu, cô nhỏ giọng : "Lệ Lệ, vài ngày nữa em  về quê đúng ?"
Cố Lệ   liền hỏi cô  gì, Lý Hồng Hà nhỏ giọng tỏ vẻ  mua một con gà.
"Em sẽ để ý cho chị." Cố Lệ gật đầu.
Lý Hồng Hà   liền vui mừng: "Cảm ơn em, Lệ Lệ."
"Khách sáo với em  gì chứ." Cố Lệ , cũng quan tâm Cố Quyên mấy ngày nay như thế nào,  bận  linh tinh.
"Chị ở đây thì  lo lắng gì chứ, mỗi ngày đều    tan ." Cố Quyên , chị  chút hổ thẹn: "Lần  Văn Hồng trở về  lúc em cũng   ngoài."
"Đây   chuyện  dự kiến  ." Cố Lệ  thèm để ý.
Lý Hồng Hà hỏi hôm nay bộ phận thu mua bên    mà  ồn ào như ? Cố Lệ liền  với bọn họ về chuyện , hai   xong cũng   nên  gì!
Đây là một ví dụ điển hình cho việc   thì  chết, một công việc  như   mất là mất,  còn   tù  tội, thật đúng là xứng đáng.