Sáng sớm hôm , Cố Lệ và mấy  Mã Trọng Dương, Thẩm Văn Võ cùng  lên đường trở về.
Còn chuyện tối hôm qua giúp  khác, Cố Lệ  để bụng lắm,  mấy thứ đó   dấu vết của cô, trong túi hành lý của cô chỉ  quần áo tắm rửa, phần còn  đều là phiếu chứng và tiền linh tinh của đơn vị, đều đặt ở   Mã Trọng Dương và Thẩm Văn Võ, cho dù giúp đỡ sai ,    cắn ngược  một cái cũng  thể chỉ  và xác nhận là cô , dù  cô còn  chứng cứ   ở hiện trường .
Ở  xe lửa hai ngày, bọn họ về đến nơi.
Quản lý Trần  đây chờ,  đón bọn họ xuống xe: "Lần  vất vả ."
Bốn vạn cân lương thực đó,  ngờ bọn họ  thể đều vận chuyển trở về, năm nay bộ phận thu mua của ông  thật sự   yêu thích, các nhà máy lớn cần lương thực đều  thể đến bên bộ phận thu mua bên  vận chuyển trở về,  cho trọng lượng của bộ phận thu mua bên  cũng tăng lên  ít.
Đương nhiên còn  một điều, quản lý Trần cũng là bảo Cố Lệ giúp đỡ nhiều hơn  khi rời , ông   nhà máy quốc doanh lớn ở tỉnh thành  mời Cố Lệ, hiện tại Cố Lệ  động lòng, nhưng    lẽ cô vẫn sẽ .
Lương thực quá nhiều, cho nên quản lý Trần  chỉ để bộ phận thu mua dùng máy kéo lái đến đây chờ mà còn chạy đến bộ phận vận chuyển một chuyến, nhờ bộ phận vận chuyển cũng lái xe  đây.
"Hàn sư phụ  xe, nếu   gọi Hàn sư phụ nhà cô đến ." Quản lý Trần   với Cố Lệ.
Cố Lệ cũng : "Còn vị trí ? Nếu  thì chúng  cùng   xe trở về ."
"Nhiều lương thực như   chở mấy chuyến mới hết, các   xe trở về là   , ngủ  một đêm , ngày mai  xe buýt trở về." Quản lý Trần .
Vì thế bốn  Cố Lệ ở  ngủ một đêm, Cố Lệ thả  máy ,  đến cũng thật trùng hợp,  gặp thanh niên  đen ăn đen  .
Thanh niên  cũng  ngờ   thể gặp  ''  gương mặt quen thuộc . Nhìn đến đối phương,   lập tức   đầu bỏ chạy, nhưng mà    máy gọi : "Này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-365.html.]
"Đại ca,  còn ở trong thành ?  còn tưởng đại ca là  từ địa phương khác tới đây chứ." Thanh niên lấy lòng  .
"Trong tay   một đống hàng hóa,  ?" Người máy   lời vô nghĩa,  theo mệnh lệnh mà Cố Lệ theo dõi từ xa đưa : "Lấy theo giá nhập hàng cho ."
Thanh niên   thì sắc mặt  chút chần chờ, quan sát  máy một chút, đương nhiên       máy  cái gì  đúng, trong đầu cũng   khái niệm về  máy ,   chỉ suy nghĩ đối phương  là thật  là giả.
Phải  rằng đồ vật của   thật sự  tệ,   mặc dù bọn họ mua đồ của đối phương theo giá ngoài chợ đen, nhưng đồ vật là thật sự   gì để chê.
Nếu đối phương bằng lòng cho giá nhập hàng, lợi nhuận sẽ là  nhỏ...
"Đương nhiên  cũng  thể dẫn theo nhiều  tới đây, xem thử   đánh thắng  ." Người máy  bình tĩnh mà tùy ý cho   quan sát.
Thanh niên   hổ: "Chuyện   là bọn họ nổi lên lòng  xa,   liên quan gì đến , cho đến bây giờ  vẫn  chơi trò đen ăn đen ."
Người máy  quan tâm mấy chuyện : "Nếu   bản lĩnh ăn hết đợt hàng  của  thì cho một   cũng ."
Hiển nhiên thanh niên vẫn còn  chút giãy giụa, hàng hóa  thật sự là thứ , nhưng     giỏi đánh ,       đối thủ của đối phương, sợ đối phương  một  nữa đen ăn đen,    thấy      hiền lành.
"Cùng   xem   ." Người máy .
Thanh niên  do dự một chút   theo đối phương  đây,  đó  thấy những thịt khô lạp xưởng  nhất, gà vịt cá hong gió  nhất, cùng với đường đỏ, đường trắng, sữa bột và sữa mạch nha, còn  bột mì trắng tinh và gạo, thêm cả trứng gà.
Tất cả những thứ  đều là thứ !