Hiện giờ diễn biến tiếp theo chính là như , ở bệnh viện điều dưỡng mấy ngày, thoát ly nguy hiểm là  thể về nhà tự  dưỡng thương.
Chân của Từ Trường Thắng   nối , cũng ở bệnh viện dưỡng bảy ngày, trở về cũng dưỡng mấy ngày, nhưng mà  mắt ăn uống tiêu tiểu đều là cha Từ và  Từ hầu hạ.
Cha Từ     ở nhà thì chỉ   Từ hầu hạ, mặc dù con trai lớn  tránh , nhưng mà tình hình hiện tại là như  còn  thể thế nào  nữa, ai còn  so đo mấy cái ?
Bởi vì Dương Mỹ Ngọc    trở .
Lúc  Hàn tới,  Từ đang đỏ bừng mắt giặt những cái tã đó,  thấy bà Hàn  đây thì vội : "Chị ,  chị  đến đây? Đại Bảo và Nhị Bảo ?"
"Lệ Lệ  trở về, nó trông con." Bà Hàn , cũng kéo cái ghế  xuống  chuyện phiếm với bà : "Hiện tại Trường Thắng thế nào?"
"Vẫn là dáng vẻ đó." Khóe mắt của  Từ  chút đỏ: "Em xem nó cả    tinh thần, cứ như  mãi cũng  ."
Bà Hàn lập tức : "Lão  , bà dẫn   thăm Trường Thắng,  an ủi an nó!"
Mẹ Từ gật đầu, lập tức dẫn bà   trong, Từ Trường Thắng đang  ở  giường, hai chân đều bó thạch cao, nhưng vẫn là bộ dáng , thật sự    tinh thần.
 cũng  thể trách   như , bác sĩ  , cho dù   chân  lành  thì   cũng  thể  về  việc ở bộ phận vận chuyển,  thì   còn  thể  gì nữa?
Hiện giờ   mới bao nhiêu tuổi, nếu là thành  tàn phế thì   con gái của      bây giờ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-342.html.]
"Trường Thắng, thím của con đến thăm con ." Mẹ Từ .
Lúc  Từ Trường Thắng mới phục hồi tinh thần  về phía bà Hàn: "Thím."
Bà Hàn   ghế bên cạnh,  : "Trường Thắng, hôm nay thím mang đến một tin vui cho cháu, cháu  thím  ." Đồng thời cũng là  với  Từ: "Mấy ngày hôm  thím  dám  với   là bởi vì thím sợ Lệ Lệ  liên hệ  vị bác sĩ , đến lúc đó sẽ    thất vọng, như  chẳng  phá hỏng hy vọng của   ? Cho nên thím  , nhưng hôm nay Lệ Lệ  trở , thím lập tức hỏi nó là  thể liên hệ với vị bác sĩ   ? Lệ Lệ  là  thể!"
Mẹ Từ   lộ vẻ mặt ngơ ngác: "Bác sĩ gì?"
Từ Trường Thắng cũng là vẻ mặt ngẩn ngơ, nhưng    hiểu, Cố Lệ  quen  một bác sĩ  tài giỏi, nhưng mà dù bác sĩ   tài giỏi thì  thể chữa chân của   trở  như lúc ban đầu   , chân của   là  chạy chữa ở bệnh viện tỉnh thành đấy.
Bà Hàn lập tức kể  chuyện   Cố Quốc Đống    đánh gãy chân: "Lúc  các    ông thông gia, bà thông gia của  sốt ruột thành gì dáng vẻ gì ,  đến khàn cổ họng, là bởi vì bác sĩ trong bệnh viện  cho dù về   dưỡng lành thì cũng trở thành  què. Kết quả là Lệ Lệ tìm tới bác sĩ , hiện tại  út của bọn nhỏ  khôi phục , mỗi ngày đều kiên trì chạy bộ rèn luyện,   Lệ Lệ  là   thằng bé  cũng  giống như  rể thứ ba của  ,  tham gia quân ngũ!"
Mẹ Từ  kích động, lôi kéo tay bà Hàn và : "Chị , lời chị  là thật ?"
" còn  lấy loại chuyện   đùa   ?" Bà Hàn  : "Lúc  là   dám  , sợ liên hệ  ,  khi đến đây   hỏi Lệ Lệ , Lệ Lệ bảo  đến  với các  một tiếng, đừng sợ, vị bác sĩ   thể chữa , nhưng mà bác sĩ      khác quấy rầy, cho nên ông  dặn dò   tiết lộ bất kỳ tin tức gì về ông . Lệ Lệ cũng bảo  chuyển lời đến các  là chuyện  chỉ  bà và lão Trường Thắng  là , đừng  cho bất kỳ ai khác!"