"  thể sửa, nếu cần  thể dắt  qua đó xem một chút." Cố Lệ .
Quản sự Trịnh   bất ngờ,  về phía Mã Trọng Dương và Thẩm Văn Võ: "Vị đồng chí nữ  là?"
"Vị  chính là đồng chí Cố Lệ, cũng là đồng chí  việc cùng chỗ thu mua của chúng ,  điều là cô   giỏi cái gì cũng  thể  , chuyện sửa chữa máy móc cô  cũng  am hiểu!" Mã Trọng Dương vội .
"Xe chúng   hỏng  đường , cũng nhờ đồng chí Cố Lệ  bụng sửa giúp, chúng  mới  thể kịp chạy đến xưởng nhựa ."
Quản sự Trịnh  về phía Cố Lệ: "Cô thật sự  sửa?"
"Dẫn    một chút." Cố Lệ gật đầu.
"Chuyện   nhỏ,    tìm xưởng trưởng hỏi một chút, xưởng trưởng đồng ý   mới  thể dẫn   qua đó." Quản sự Trịnh .
"Anh  hỏi , chúng  ở đây chờ ." Cố Lệ .
Trong nhà máy,  hai máy  hỏng, đây là chuyện  nhỏ cũng là tổn thất  ít đối với nhà máy, quan trọng là  ai đến sửa. Cũng  mời  ít thợ đến đây cuối cùng đều bó tay trở về.
Cho nên khi xưởng trưởng Ngô  quản sự Trịnh , đối phương  là một cô gái khiến cho xưởng trưởng Ngô  chút buồn .
Thế nhưng vì tầm quan trọng của chiếc máy, ông  cũng   buông bỏ một hy vọng nho nhỏ, nên đích  cùng quản sự Trịnh đến đây.
"Mấy vị đồng chí, vị  chính là xưởng trưởng Ngô của chúng ." Quản sự Trịnh giới thiệu.
Cố Lệ cùng những  khác cũng chào hỏi ông , xưởng trưởng Ngô cũng  dài dòng: "Đây là vị đồng chí  thể sửa  máy giúp chúng  ?"
"Là ." Cố Lệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-337.html.]
Xưởng trưởng Ngô hỏi cô: "Cô chắc chắn  thể sửa máy móc ?"
"Chỉ cần đến đó  thấy,  sẽ   sửa   ." Cố Lệ .
Xưởng trưởng Ngô gật đầu cũng dẫn bọn họ đến đây.
Cố Lệ  thấy những chiếc máy móc đó  hoạt động , tuy  báo hỏng nhưng những chiếc máy vẫn  bảo dưỡng  ,  thể thấy những chiếc máy    xem trọng.
Cố Lệ hỏi một ít vấn đề, chẳng hạn như xảy  sự cố ở , xảy  vấn đề gì, xưởng trưởng Ngô liền trả lời.
Trên thực tế Cố Lệ chỉ hỏi theo thường lệ, và  máy tương lai của cô chỉ cần quét qua sẽ   vấn đề gì, Cố Lệ  xưởng trưởng Ngô : "Xưởng trưởng Ngô,   thể sửa hai máy  trong ngày hôm nay, nhưng   chúng  đến đây để thu mua một trăm thùng nhựa cùng một trăm chậu nhựa, ông  thể giúp cho chúng  ?
Xưởng trưởng Ngô  chút bất ngờ  cô: "Nếu cô  thể sữa  hai chiếc máy ,   thể phê duyệt cho các , ngoài   cũng sẽ hứa,   mỗi tháng đều phá lệ phê duyệt cho cô năm mươi thùng cùng năm mươi chậu!"
"Vậy cảm ơn xưởng trưởng Ngô." Cố Lệ  hài lòng,  đó  ánh mắt của bọn họ mà bắt đầu sửa chữa máy móc.
Máy  nhỏ, gỡ  cũng tốn  ít thời gian, cô   sức lực nhiều nên  nhờ Thẩm Văn Võ và Mã Trọng Dương đến giúp.
Trong nhà máy cũng  thợ sửa chuyên môn nên khi đám  đó chạy đến phát hiện máy đều   tháo dỡ, sắc mặt cũng biến đổi.
"Cô  tháo hết cái máy !" Ông  lớn tiếng hỏi.
Cố Lệ   ồn đến nhíu mày,  thể  : "Không tháo  thì   sửa?"
"Cô đem máy tháo  hết, thì cô  tự lắp trở về, nhiều trang  như !" Thợ sửa chữa tức giận ,  về phía xưởng trưởng Ngô: "Xưởng trưởng,  ông  thể trơ mắt  một  phụ nữ phá hủy máy như  ?"
Vào lúc xưởng trưởng Ngô  thấy Cố Lệ  tháo dỡ máy móc , thật sự thì ông  cũng  chút đau lòng, chỉ sợ Cố Lệ  lắp về , bởi vì máy móc   phức tạp nên cũng  lên tiếng ngăn cản, nhưng Cố Lệ vẫn cam đoan với ông  sẽ   vấn đề gì, cô  thể lắp trở .
Vả  cô vẫn đang ở đây, nếu máy móc  hư hao gì thì cứ trực tiếp bắt cô đưa lên cảnh sát là .