Cố Lệ đút cho Nhị Bảo một muỗng canh, ngạc nhiên : "Còn  chuyện ?  nếu là chuyện lén lút tìm     thể truyền  bên ngoài?"
"Chỉ là do nhà họ Dương tự nghĩ  che giấu thật  mà thôi. Chứ thật  bà cụ bên đó mới tìm , thì thím của con    chị ruột ở bên  ,  tin tức gì các  đều  hết." Bà Hàn .
Cố Lệ thật sự  bất ngờ: "Nhà họ Dương điên  ? Dương Mỹ Ngọc và Từ Trường Thắng  ly hôn ,  mà  tìm  cho Dương Mỹ Ngọc? Hơn nữa bọn họ cũng  đến mức đó mà?"
Tuy cô   quan tâm chuyện của  khác, nhưng đối với chuyện     thấy khó hiểu, cô cảm thấy  chút hoang đường.
Bà Hàn : "Mẹ  thím con ,   Trường Thắng trở về liền qua đó buông lời cay nghiệt,  Dương Mỹ Ngọc nếu  trở về thì sẽ ly hôn,   nhà họ Dương  khắp nơi rằng Trường Thắng ở bên ngoài   khác nên ép con gái họ ly hôn, cô  vì chuyện  mà tìm một nhà khác để gả cũng   là  đúng, nhưng gia đình  cũng   hạng    gì!"
Phản ứng của Cố Lệ  khi  xong chính là: "..."
" mà thím của con   vui với chuyện , nếu  thể thật sự ly hôn  càng , bà    cho chị cả con quen Trường Thắng." Bà Hàn .
Cố Lệ lắc đầu: "Chuyện   tiên đừng kéo chị cả của con ào.
"Mẹ  chứ,  cũng   với thím con, đừng  liên lụy thanh danh của dì tụi nhỏ."
Cố Lệ lúc  mới gật đầu.
"Lệ Lệ  chuyện   con cũng ." Bà Hàn  .
Cố Lệ sửng sốt một chút: "Vì   con cũng  ạ?"
"Mấy ngày   con đến đây, bà   tìm chị cả Hồng để  mai cho dì cả của tụi nhỏ,  liền lôi kéo  chuyện  với bà , thật  dựa  lương tâm mà  Trường Thắng thật sự  tệ, nếu nó ly hôn  cảm thấy  thể để dì cả của tụi nhỏ nghiêm túc suy nghĩ một chút, xem như để hiểu thấu, nhân phẩm của thím con    cũng  thăm dò!" Bà Hà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-316.html.]
Thật sự thì  Từ là một   chồng ,   gì để , nhưng quan trọng là Từ Trường Thắng   ?
Nếu   còn tình cảm với Dương Mỹ Ngọc, thì chị cả của cô sẽ là gì?
Cố Lệ đút cho Nhị Bảo một miếng bánh bao: "Mẹ con   như thế nào?"
"Mẹ con    cũng  hài lòng, cảm thấy nếu  ly hôn thì  thể xem xét!" Bà Hàn  .
Cố Lệ    : "Chuyện     ạ, cũng  cần  vội vàng, cần  xem  duyên phận   nữa."
"Được." Bà Hàn gật đầu cũng   thêm về chuyện  nữa, mà chuyển chủ đề  về chuyện trong thôn: "Mấy ngày  Thủ Quốc  thành đến thăm ,  con gà mà con cho  khỏe, nuôi lâu như  mà  c.h.ế.t con nào!"
Cố Lệ : "Quan trọng là do các chị dâu chăm sóc , vả  lúc  cũng chỉ mới bắt đầu,   còn  xem thế nào.  mà lứa gà con  thật sự  chọn đều là loại  nhất."
Ăn xong cơm trưa, Cố Lệ bế Nhị Bảo trở về phòng nghỉ ngơi.
Nhị Bảo  vui, chủ yếu đều dính ở trong lòng n.g.ự.c của  thằng bé,  thế nào cũng  . Cố Lệ  chuyện với thằng bé, đừng nghĩ thằng bé còn nhỏ sẽ   hiểu, nhưng thật    thằng bé  đều hiểu .
Thằng bé  thể cảm nhận   lớn  kiên nhẫn với con nít.
Mang theo Nhị Bảo  ngủ một chút, Cố Lệ liền  dậy  chuẩn  chút bánh ngọt, và  cho thằng bé một chén táo xay nhuyễn, Nhị Bảo thích ăn táo, một chén   thể xử lý xong.
"Đi chơi ." Cố Lệ  vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của thằng bé, sức ăn giống như cha của thằng bé ,  lớn.
Nhị Bảo mỉm    ,   chơi với đống đồ chơi của .