Bởi vì khi  cách quan sát cô cùng Đỗ Tiểu Hà   mang theo sự đen tối, mà quan sát xem hai    mua gì của thằng nhóc đó , cô  thể thấy rõ  ánh mắt .
Quả nhiên,  máy  tìm  đối phương, đối phương cũng  kinh ngạc,  khi  máy thật sự lấy  mấy món đưa cho thằng nhóc xem, nó chỉ mập mờ dẫn  máy     chuyện, nhưng đối phương tất nhiên  tin  máy. Mãi cho đến khi  máy dẫn nó  qua xem hàng hóa   Cố Lệ sắp sẵn, lúc  mới   tin tưởng.
Thế nhưng nó   nhiều tiền như ,  khi bàn bạc,  máy vẫn luôn chờ nó dẫn  mang tiền đến, kết quả đối phương thật sự dẫn  đến nhưng để đe dọa  máy.
Người máy: "..." Nó trực tiếp  lên đánh năm   úp sấp xuống, năm  cũng   sức để phản kháng!
Đơn mua bán  là ép buộc bán cho bọn họ, chợ đen bán giá gì thì sẽ bán giá giống !
Cố Lệ trực tiếp  cho  chút lợi nhuận, bởi vì đối phương  chơi theo kiểu giang hồ!
Không mua,  chứ, nhưng  nào cũng đừng mơ sẽ chạy!
Đối phương cũng  ngờ  chọc   lợi hại, cứ nghĩ  thể cướp  của  , ai ngờ    cướp , đúng là xui xẻo vô cùng!
 thật  cũng  tính là hại gì, chỉ là trúng một đòn hiểm  thể kiếm  tiền nữa mà thôi.
Cố Lệ đối với loại     áy náy,   đối  với  thì  chuyện sẽ  , nếu  suy nghĩ  cướp đồ của cô  thì  tìm sai ,  máy của cô chẳng  ăn chay!
Một đêm mộng , ngày hôm  bốn   xe  về thị trấn.
"Nửa tháng  trở về, cảm giác  khí của thị trấn chúng  đều  mới mẻ." Đỗ Tiểu Hà  .
Cố Lệ bật : "Mọi  về nhà sớm một chút!" Cô đang nhớ tụi nhỏ, còn hận  thể lập tức trở về.
Mã Trọng Dương cùng Thẩm Văn Võ cũng vẫy tay chào tạm biệt, tuy   đều là đồng nghiệp nhưng lúc  xem như  là bạn , ở chung với  cũng  tệ.
Khi Cố Lệ về đến nhà, Đại Bảo cũng   học, ngay cả bà Hàn cũng  ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-315.html.]
Cố Lệ  ngó khắp nơi, nhận  bà   ở chỗ thím Hạ và những  khác,  lẽ   tìm  Từ .
Cô mở cửa nhà  ,  nguyên liệu nấu ăn  trong nhà liền hầm một con cá, xào một món, trong phòng bà Hàn còn  một nồi bánh bao do bà Hàn  nữa.
Cố Lệ  hấp , cũng nấu một nồi canh rong biển tôm khô, vô cùng phong phú.
Chờ cho cô chuẩn   thứ gần xong, bà Hàn cũng dẫn theo Nhị Bảo trở về.
"Lệ Lệ?" Bà  thấy khóa cửa  mở , phút chốc liền  con dâu  trở về, mỉm  gọi cô.
"Mẹ,  dẫn Nhị Bảo    ạ?" Cố Lệ  .
"Tụi   đến bên chỗ thím Từ." Bà Hàn , cũng ngửi  hương thơm thức ăn thơm ngon, : " Con nấu ăn  gì, cứ để  nấu là ,   đường xe về nên nghỉ ngơi."
Cố Lệ  đón lấy Nhị Bảo: "Tụi con  về thành  tối qua, nhưng quản lý Trần mang theo máy kéo  vận chuyển hàng về bên  nên  đưa tụi về , nên chỉ  thể chi trả tiền phí cho tụi con ở , sáng nay mới  xe trở về."
Bà Hàn  hỏi    thuận lợi ?
"Không  vấn đề gì, năng lực của con  còn   ." Cố Lệ .
Bà Hàn cũng  vui mừng,   nhà bếp đem bánh bao  hấp : "Con ăn  ."
Dẫn theo Nhị Bảo ăn sáng, trong lúc đó bà Hàn  chuyện của Từ Trường Thắng cùng Dương Mỹ Ngọc, sợ là thật sự  ly hôn.
"Ly hôn cũng  dễ như ." Cố Lệ : "Nhà họ Dương bên  thật sự  thể bỏ qua con rể  như Từ Trường Thắng  ."
Không cần  , Từ Trường Thắng thật sự là con rùa vàng, tiền lương ở bộ vận chuyển bên  vốn  cao, vả  bọn họ còn   nhiều thu nhập thêm.
Bà Hàn : "Con  , nhà họ Dương   bắt đầu chuẩn  tìm  cho Dương Mỹ Ngọc !"