Bà Hàn thấy bọn họ  liền  chuyện bên ngoài, gần đây hàng xóm bên  xảy   ít chuyện, thím Hạ , quặng mỏ bên  xảy  vấn đề về an ,  hai công nhân  đè c.h.ế.t ngay tại chỗ. 
Bà Hàn bùi ngùi ; "Nghe  đều là thiếu niên mới hai mươi tuổi,  mà   , chỉ   bên  lương cao nhưng thật sự  nguy hiểm ." 
Cố Lệ và Hàn Văn Hồng cũng   gì, bà Hàn vòng vo đề tài  hỏi Hàn Văn Hồng: "Mẹ  thím con , ngày mai con và Trường Thắng dẫn  mới  lái xe?" 
Hàn Văn Hồng gật đầu: " ." 
"Nhanh như  ?" Cố Lệ   một cái, cô còn tưởng    trở về  thể nghỉ ngơi  hai ngày, kết quả hôm qua  mới về, ngày mai   ? 
"Lần   nhanh chút, nhưng mà bởi vì dẫn dắt  mới cũng  khó,   trở về bọn họ cũng  quen  kha khá." Hàn Văn Hồng an ủi . 
Mặc dù Cố Lệ   gì, nhưng cô vẫn thở dài một , công việc của bộ giao thông vận tải... 
Cô  thẳng tới bưng cho  món sườn hầm gì đó, thấy   liền : "Còn  ăn gì nữa ?"
"Còn." Hàn Văn Hồng   , Đại Bảo và Nhị Bảo đang ở bên ngoài, sẽ  , vì  ôm lấy cô. 
Cố Lệ lập tức cảm thấy buồn , nhưng cũng mặc kệ ,   việc  : "Đeo cái đồng hồ em tặng  . Loại   thấm nước, ngâm trong nước cũng  , khi tắm cũng  cần  tháo nó ." 
"Anh  ." Hàn Văn Hồng trả lời: "Anh   , em   công tác hơn mười ngày ? Em  tàu  khỏi tỉnh hả?" 
" , nhưng trong mười ngày , bọn em   thành hết việc lặt vặt, cho nên về sớm nghỉ ngơi, nhưng hai ba ngày nữa, em sẽ   ngoài." Cố Lệ . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-310.html.]
Hàn Văn Hồng : "Anh ở bên ngoài em  cần lo lắng, em  tự chăm sóc ." 
Cố Lệ mím môi  : "Nếu bộ phận thu mua sẵn sàng tuyển thêm công nhận,   bằng lòng đến ?" 
Hàn Văn Hồng khó xử: "Vợ ơi, bây giờ  đang  ở Bộ Giao thông vận tải  ." 
"Được ." Cố Lệ chỉ  thể gật đầu , tên thô lỗ  chỉ là  kiếm nhiều tiền cho gia đình, hy vọng trở về  thể gặp  cô. 
Bỏ qua chủ đề  , cô  cho   nhiều đồ ăn ngon, buổi tối lão ngưu  đến cày đất, Cố Lệ cũng mặc kệ, bản    mệt cô cũng  còn gì để . Dù  chỉ  trâu  kiệt sức chứ   đất  cày hư.
 thấy  vẫn còn  chút   bỏ cuộc, thấy  vẫn   mệt đến mười hai giờ, cô nhất quyết  cho nữa.
"Ngày mai    ,   mệt ." Cố Lệ nhịn   . Hàn Văn Hồng : "Lần   ngoài  thể sẽ  lâu. Bọn    về phía nam, sợ là  mất một hai tháng mới trở về,  sẽ  thể gặp em trong một hai tháng." 
Cố Lệ : "Vậy suy nghĩ về việc  đổi công việc nhé?" 
Hàn Văn Hồng bất lực: "Việc  để   ." Cố Lệ ôm mặt  : "Anh tin em , cho dù  đến phòng thu mua, em cũng  thể nuôi  béo mập khỏe mạnh, nhất định sẽ  để  đói lạnh."
Hàn Văn Hồng mỉm : "Vợ  thật , nhưng chúng  sẽ  chuyện  , ngủ thôi." 
Cố Lệ  để ý  nữa, một   ngủ, thật là mệt mỏi. 
Sáng hôm , Hàn Văn Hồng thức dậy, để Cố Lệ tiếp tục ngủ. Khoảng sáu giờ,  ăn bữa sáng do  Hàn ,  đó  ngoài với túi hành lý mà   đóng gói tối qua. Đến Bộ Giao thông vận tải, Từ Trường Thắng cũng đến cùng lúc với . 
Tất nhiên, Hàn Văn Hồng cũng  về mâu thuẫn trong nhà của   em : "Lần  trở về, vẫn   chuyện với vợ  hả? Không thể cứ tiếp tục như ."