Cố Lệ  đây  lượng gạo và mì, cũng  khó  , chị cả của cô bảo Tô Minh và Hiểu Nguyệt nấu cơm, nhưng lượng cơm cũng  thể ăn no, nhiều lắm chỉ ăn  sáu bảy phần no. 
Cố Lệ lập tức dẫn theo Tô Minh  phía  hỗ trợ Hiểu Nguyệt cùng nấu cơm, chờ Cố Quyên tan  trở về, đương nhiên cũng  thấy  ít món ăn. Hai con cá hầm, một chậu cải trắng hầm, còn  trứng gà xào và canh xương hầm.
"Chị cả, chị luyến tiếc ăn, em  đây cũng chỉ  thể phung phí hết." Cố Lệ buồn  . 
Cố Quyên cũng  : "Các em trở về thành lúc nào ?"
"Chiều tối ngày hôm qua." Cố Lệ tiếp đón chị  ăn cơm , ăn xong mới  chuyện khác. 
Cố Lệ  tiếc bỏ dầu và gia vị, đương nhiên mấy món ăn  vô cùng thơm ngon, ngon đến mức  bọn nhỏ đều ăn  thỏa mãn. 
Cố Quyên cũng   gì, hiện tại điều kiện  hơn, chị cũng  để ý nhiều như , ngày thường chỉ là quen tính toán tỉ mỉ mà thôi. Gia đình em gái và em rể  đây ăn cơm, đương nhiên  chiêu đãi thật  . 
Hàn Văn Hồng ăn xong thì   ngoài sân dạo khắp nơi, lúc Cố Lệ và Cố Quyên thu dọn chén đũa thì hỏi chuyện của Tô Minh. 
Cố Quyên : "Buổi tối hôm đó  chút động tĩnh, nhưng mà   vấn đề quá lớn,  hai con ch.ó ở, những   chút tâm tư cũng đều  kiềm chế một chút." 
Trong nhà nuôi hai chú chó  là quá đúng đắn, thật sự bảo vệ  nhà cửa, mỗi ngày chị đều sẽ nấu một ít thịt xương đầu và canh, luôn để dành một ít cho chúng nó ăn. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-267.html.]
"Xem nhà ai  chó con,  nuôi thêm một con ." Cố Lệ lập tức . 
Cố Quyên  gật đầu, Cố Lệ  hỏi cô  giờ tan tầm còn   ngoài buôn bán nữa ? Cố Quyên nhỏ giọng : "Đợt ăn tết  đồ vật  dễ bán, chị   ngoài dạo một vòng trở về, mấy chục cân lương thực phía  xe đạp đều  bán hết." 
Chị vẫn bán theo giá  thị trường hiện nay, đồ vật vô cùng dễ bán,   ai ngốc nghếch mà  cần đồ của chị. Cố Lệ  chị sẽ cẩn thận, nên đổi qua : "Buổi tối cũng đừng nấu cơm, chúng  cùng  về nhà ba  ăn cơm , cũng dẫn theo Tiểu Minh và Tiểu Ngọc  cùng luôn." 
"Được." Cố Quyên  gật đầu, rửa chén xong là lập tức kéo Cố Lệ trở về phòng, bắt đầu tính toán sổ sách của chị từ  thời gian  đến nay.
Cố Lệ cũng  khách khí với chị cô, nhận tiền vốn và tiền chia lợi nhuận hơn mười đồng tiền. Bởi vì đợt   chia hơn mười đồng tiền,  nghĩa là chị cô cũng kiếm  chừng  tiền, đây là  tiền   tệ,  thấy hiện tại mặt mày của chị cô  khôi phục thần thái   ? 
Thoạt  còn  hơn lúc  ly hôn  nhiều,  đôi khi  đua một phen thì thật sự   tương lai sẽ như thế nào. Đương nhiên Cố Quyên  tự tin, hiện tại chị  công việc,   nguồn thu nhập khác, mỗi tháng cũng  thể dành dụm  một  tiền,   tiền trong sổ tiết kiệm càng ngày càng nhiều, trong lòng chị cũng càng ngày càng tự tin! 
Chị  : "Đợi lát nữa chị   cũng thuận đường qua  với Quân Quân và Đông Sinh một tiếng, bảo bọn họ cùng  về ba  ăn cơm tối." 
"Được." Cố Lệ gật đầu, hỏi cô là Cố Quân  tới ? 
"Đã tới, lúc ăn tết  tới ăn bữa cơm, chị lén lút hỏi con bé, hai vợ chồng thật sự  hạnh phúc." Cố Quyên  : "Em chọn mối  cho con bé thật sự  !" 
Cố Lệ : "Cũng là duyên phận của con bé." Cũng là may mắn thoát khỏi cảnh gả cho con trai xưởng trưởng  bảo mẫu, hiện giờ  theo Trần Đông Sinh  tùy quân, thiết nghĩ chắc cũng sẽ  quá kém.  cuộc sống   như thế nào thì  xem  chính bản  Cố Quân. 
"Số trứng gà đó cũng đừng để lâu quá, lâu quá dễ hư, sữa bột cũng , đều  hạn sử dụng, quá hạn sử dụng thì  thể uống  nữa." Cố Lệ , cô còn đưa sữa bột đến, bảo chị thường xuyên pha cho bọn nhỏ uống.