Tiền lì xì, bánh đậu xanh, còn  thịt khô và tất, tất cả đều là những món , quýt  cũng là thứ , quả quýt lớn như  hai cô  cũng  từng thấy qua, chắc chắn cũng sẽ  rẻ, cả hai  nếm qua thật sự  ngọt, ăn  ngon. 
"Chị tư, chị năm, mấy chị cũng đừng từ chối,   em chuẩn  cho mấy chị , em đều để cho cháu trai và cháu gái của em ăn." Cố Lệ . 
Tiếp theo vẫn là nhường tới nhường lui, cuối cùng vẫn là để bà Hàn  chủ để các cô  mang về. 
"Thời gian  còn sớm, nếu chậm trễ nữa sẽ  tuyết rơi, mau trở về ." Bà Hàn . 
Hàn Văn Tư cùng Hàn Văn Vũ lúc  cũng nhận lấy, nhưng vẫn thấy   hổ. Trên đường về nhà Trần Hữu Điền : "Trứng gà mà nhà chúng  năm nay tích trữ , đến lúc đó em đều đưa hết  trong thành ." 
Trên mặt Hàn Văn Tư lúc  nở nụ , : "Cũng ,  sang năm chúng  tiết kiệm nhiều hơn  gửi qua, luôn ăn của Lệ Lệ khiến em cũng ngại." 
"Mẹ, con  ăn quýt!" Trần Binh Binh . Con gái Trần Diệu Diệu cũng  ăn, Hàn Văn Tư  cũng lột cho hai  em một quả, đút mỗi đứa một miếng, cũng đút cho Trần Hữu Điền một miếng. 
"Đừng đút tụi con ,  cũng ăn ." Con gái  lưng của Trần Hữu Điền . 
Hàn Văn Tư  cũng tự  ăn một miếng : "Quýt  cũng   Lệ Lệ mua ở đây, ăn thật sự  ngon,  ngọt còn nhiều nước.” 
Chỉ là cô   ăn nữa mà cho con trai và con gái ăn thêm một chút, nhưng con trai và con gái còn  ăn thêm, nhưng cô   cho: "Mấy thứ  mang về cũng chia cho bà nội mấy đứa một chút,   ăn hết." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-261.html.]
Hàn Văn Vũ bên  cũng  khác gì mấy, hai  em Tôn Bình An cùng Tôn Bình Bình cũng ồn ào đòi ăn quýt, thật sự thì quả quýt   ngọt  còn  nhiều nước, hương vị ngọt ngào ăn  ngon miệng. 
Hàn Văn Vũ cũng lấy một quả lột cho tụi nhỏ,  cho bọn họ : "Sang năm mấy đứa   ăn trứng gà nữa, đều  để dành!" 
"Dạ  , cứ cho mợ út  ạ!" Tôn Bình Anh  hào phóng, nhưng mà ai bảo mợ út còn hào phóng hơn chứ? Tôn Văn cũng nhịn   hỏi Hàn Văn Vũ mấy thứ  chắc  ít tiền nhỉ? 
"Haiz, Lệ Lệ xài tiền  chút nhiều, cũng  trách  cứ cằn nhằn, nhưng mà  cũng   hứng thú  chuyện với mấy  trong thôn, chỉ  với em bảy, để em bảy   với Lệ Lệ." Hàn Văn Vũ . 
Lần  về nhà  ruột tất nhiên  thể ở  nhà cũ, cũng đến nhà  cả,  hai và  ba   đó, tất nhiên cũng    về chuyện , các cô  cũng chỉ là con gái  gả  ngoài nên cũng  thể xen  chuyện của nhà  đẻ, nhưng khi hai cô cùng   phòng  chuyện riêng, vẫn sẽ khuyên ông bà cụ một chút. 
Ông bà cụ cũng    thật với cả hai , nên cả hai  đều  chút lo lắng. Bởi vì chuyện của nhà  vợ nên Tôn Văn cũng   gì nhiều, nhưng thật   cảm thấy mợ của tụi nhỏ  tay  hào phóng, cũng  tiếc gì. 
Nói về nhà cũ bên , Cố Lệ cũng  đưa Đại Bảo và Nhị Bảo  ngủ trưa, Hàn Văn Hồng cũng ở đó, cả nhà đều ngủ ở  giường đất ngủ. Buổi tối chỉ ăn đơn giản, chỉ  bắp cải, dưa chua cùng sủi cảo của  đó. 
Cố Lệ cũng  quen ai ở  quê, nhưng vẫn đến đây tìm mấy chị dâu nhà họ Hàn tụ  đánh bài,  một chút chuyện nhà, đúng giờ thì trở về nhà nghỉ ngơi. 
"Ngày mốt chúng  trở về?" Hàn Văn Hồng hỏi  khi đắp chăn cho Đại Bảo và Nhị Bảo ở gần lò sưởi, liền ôm cô  lòng hỏi. 
Cố Lệ : "Ừm." Ở nông thôn thật sự  chút nhàm chán, cũng chỉ  thể qua chơi cùng các chị dâu nhà họ Hàn, ngoài  cũng   chuyện gì khác. 
 thật  hôm nay cô  gặp chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn, chỉ  điều dường như chị dâu thứ sáu nhà họ Hàn   thấy cô, tất nhiên cũng  may, dù  cả nhà  đều   tách khỏi nhà họ Hàn.