"Có cái rắm!" Mẹ Hàn  thẳng: "Nếu như tiết kiệm  tiền thì  còn lo lắng gì?   hỏi thế nhưng mới   hai vợ chồng nó  dư   gì,    xem   nên lo lắng ?"
"Không dư  gì cả? Không  chứ,   một tháng  Đại Bảo   mười mấy đồng tiền , còn  Văn Hồng một tháng hai mươi mấy đồng tiền." 
Đây là tiền lương ban đầu, lúc   tăng lên   thì trong thôn cũng  . 
"Hai vợ chồng một tháng cộng   40 đồng tiền." Mẹ Hàn . 
Con   khiến  ít   ghen tị, một năm   trong thôn  thể kiếm  bao nhiêu tiền?  hai vợ chồng họ   thể kiếm  bốn mươi đồng tiền một tháng. 
"Một tháng 40 đồng tiền, một năm nhưng chính là 480 đồng tiền." Có  ghen tị .
"Ai!" Mẹ Hàn thở dài: "Nếu như Lệ Lệ là đứa  thể tiết kiệm thì ,  thì một năm vẫn  thể tiết kiệm  mấy chục đồng tiền,  ?  nó  tiết kiệm  a, mỗi tháng Đại Bảo  tốn hai ba đồng tiền học phí ở lớp mẫu giáo, Đại Bảo cùng Nhị Bảo mỗi ngày còn  uống sữa bò, hai  em còn  tật kén ăn, thích ăn gạo mì, bên ngoài mua   còn   đổi với  , ai da,  đắt,  cũng  khuyên Lệ Lệ  thể chiều theo mấy đứa nhỏ như  ?  mà Lệ Lệ   với ,    nó  ăn, là Đại Bảo Nhị Bảo  ăn,   tiêu tiền ở   nó, đều là tiêu   Đại Bảo Nhị Bảo,   xong cũng   nên  như thế nào." 
"Còn  đôi giày của Đại Bảo  gì cần dùng đến nha? Con nít con nôi,   cho là  , nhưng mà khi đưa Đại Bảo  cửa hàng bách hóa, Đại Bảo  mua nó liền mua, một đôi giày nhỏ như  đến tận hai đồng tiền, trở về   hỏi mà n.g.ự.c đều đau." 
"Còn    nó xách đồ về nhà cho nhà  đẻ, ông trời ạ,  cũng  dám  với các bà,  hai cân trứng gà cùng một cân thịt mỡ, còn  cả một bao đường đỏ cùng một bao kẹo sữa!" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-255.html.]
Mọi   xong đều trợn mắt há hốc mồm, thím Trần : "Nhìn  , vợ Văn Hồng tiêu tiền thật sự  phung phí, bà   nó ?" 
"Nói chứ,    thể  ?" Mẹ Hàn : " nó   lời  mới , các bà   đấy,  thật sự  nhọc lòng,  ước gì  thể trở về, nhắm mắt  ngơ,   thấy sẽ  bực bội, nhưng mà nó còn   , Nhị Bảo   ai trông nên   thể trở về trong thôn, nhưng trong lòng  cảm thấy  thoải mái!" 
"Trước khi  hỏi Văn Hồng cũng  đoán   một chút,  hỏi quả nhiên là như thế, thật tức c.h.ế.t ." 
"Tại    hiểu chuyện như  chứ? Tuy rằng hai vợ chồng bọn họ kiếm tiền, mỗi tháng đều  tiền lương, nhưng mà cũng  tiết kiệm một ít để phòng ngừa chuyện xảy ,  ? Giống như mùa màng năm nay , chúng  ai   lấy tiền tiết kiệm  mua lương?" 
"Lệ Lệ phá của như , nếu như thật sự gặp  chuyện gì ngoài ý ,  lấy tiền  mua lương đều   mà mua!" 
"..." 
Mọi    liền bắt đầu khuyên  Hàn nghĩ thoáng chút, nhưng cũng đồng ý với  Hàn: "Người trẻ tuổi chính là ỷ  chính   thể kiếm  tiền, cho nên tiêu tiền phung phí, chúng  là trưởng bối  giữ tiền  bọn họ, bằng  sẽ tiêu xài hết."
"Đừng  lời ." Mẹ Hàn xua tay: "Đều  phân gia, hơn nữa cũng   là trẻ con,   thể giữ tiền hộ chúng nó cả đời ? Cứ chờ xem, vợ Văn Hồng sớm muộn gì cũng sẽ tỉnh ,   nó sẽ  cuộc sống khó khăn như thế nào,  ăn đau khổ mới học  một bài học!" 
Vốn dĩ   đều đang khó chịu, nghĩ rằng cuộc sống của mụ già Lâm Quế Hoa quá sung sướng, đều ở cùng thôn, tại  mụ già   sống sung sướng như .