Khi  thứ hai nhà họ Hàn lấy chị dâu thứ hai nhà họ Hàn, thật   thứ hai nhà họ Hàn trèo cao lấy chị dâu thứ hai nhà họ Hàn, nhưng bởi vì cha của chị dâu thứ hai nhà họ Hàn  ơn với ông Hàn, vì ông  từng giúp cha của cô, nên  đó chị dâu thứ hai nhà họ Hàn mới gả đến đây. 
 thời thế  đổi, năm đó nhà họ Hàn    lắm, nhưng lúc    đổi, nhà  đẻ của chị dâu thứ hai nhà họ Hàn thì  cuộc sống   . 
Nhất là bắt đầu từ năm nay, xã hội   biến động, những thành phần gia đình như   chịu khổ là điều  thể thiếu.
Bà Hàn nhỏ giọng  về chuyện  : "Nếu    lúc mất mùa năm đó cha  con bé nhịn   mà về đây thì năm nay  chịu khổ . Dù cho là như , thì  em nhà  đẻ con bé cũng  thể ngẩng cao đầu ở trong thôn,  bất cứ việc gì cũng  sắp xếp cho  những công việc dơ bẩn nhất,   mất mùa, nhà  đẻ của chị dâu thứ hai của con  đến đây mượn lương thực, kết quả lương thực  cầm    khác cướp, một nhà lớn nhỏ đói đến xanh xao vàng vọt, cuối cùng thằng hai dẫn theo Thủ Hà nửa đêm  mò đưa qua một ít bánh bao chỉ cần hấp lên là , cất giấu ăn đỡ đói, nếu  thì một nhà lớn nhỏ cũng      thể chịu đựng tiếp." 
"Năm nay đúng là  dễ dàng." Cố Lệ gật đầu. 
Bà Hàn cũng   nữa, đang tết nhất nên  : "Con   dẫn Nhị Bảo đến nhà của bác Trần  ?" 
"Dạ ." Cố Lệ vội lắc đầu, tuy cũng xem như  quen với bác Trần, nhưng cô cũng chỉ   mỗi bác Trần, những  khác cô đều  quen, nếu cô qua đó chẳng   kỳ lạ ? Cô vẫn nên ở nhà với Nhị Bảo . 
"Mẹ,   ngoài , con ở nhà xem là ." Cố Lệ . 
-------
"Nói như thế nào thì ,  chỉ hâm mộ bà chứ  hâm mộ nhà  khác, cuộc sống hiện tại của Quế Hoa bà hiện tại chỉ sợ thần tiên tới cũng  đổi!" 
"Cũng   ,  sắc mặt ,  cũng hâm mộ, rõ ràng bà lớn hơn  năm tuổi, nhưng  bà trẻ hơn nhiều so với !" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-254.html.]
"Trước  cũng , chính là năm nay  thành, khí hậu trong thành dưỡng   hơn!" 
"Khí hậu dưỡng  tính gì? Gạo và mì mới là dưỡng !" 
"..."
Một đám bà lão xúm   huyên thuyên, ở đó   thiếu hâm mộ cùng đố kỵ với  Hàn, nếu như là  đây,  Hàn nhất định sẽ tiếp nhận những lời nịnh nọt của lão , nhưng hiện tại bà   thèm để ý. Ngày lành chính  hiểu là ,  cần để  khác đều , nếu như  thì nhất định sẽ   đỏ mắt, mà bà cùng con dâu   thể   khác  chuyện mua bán, nếu như chọc  quá đỏ mắt, chuyện xảy  sẽ nhiều hơn, sinh  tâm lý của    cân bằng! 
Cho nên bà  vẻ u sầu, thở dài : "Mọi  cũng đừng hâm mộ ,  đang lo lắng  c.h.ế.t đây!" 
Quả nhiên  thấy bà già Lâm Quế Hoa  thế nhưng còn lo lắng,   trở nên phấn khích: "Bà đang lo lắng chuyện gì ? Chúng  hâm mộ cuộc sống hiện tại của bà  chết? Toàn bộ bà lão trong thôn nào  ai sống  hơn bà chứ? Chúng  sống hơn nửa đời mà vẫn  ở  một đêm ở trong thành !" 
"Làm  chúng  dám ở trong thành phố một đêm, như   cần đến bao nhiêu phúc khí chứ?" 
"Ai    , hâm mộ thật sự!" 
"Có gì mà hâm mộ? Ở trong thôn  giống  ? Đều ngủ ở  một chiếc giường, ở thành phố   ngủ  một chiếc giường , chẳng lẽ là hai giường?" 
Mẹ Hàn tiếp tục : " lo lắng là bởi vì Lệ Lệ tiêu tiền. Nó tiêu tiền quá phung phí,    , hôm nay   lén hỏi Văn Hồng, hỏi hai vợ chồng bọn nó  tiết kiệm  bao nhiêu trong năm nay? Kết quả mấy bà đoán xem Văn Hồng   như thế nào?" 
Mọi  đều cảm thấy hứng thú với đề tài , mắt sáng rực lên: "Có  tiết kiệm   nhiều ?"