"Chắc chắn Đại Bảo, Nhị Bảo và Hiểu Nguyệt, Hiểu Tinh đều  vui mừng." Cố Lệ  . 
Mẹ Cố cũng ,  xuống  chuyện cùng con gái: "Lần   qua chỗ chị cả con,  chị cả con  con dự định đổi công việc với nó, con    ở bên thu mua  ?" 
"Dạ." Cố Lệ gật đầu. 
Mẹ Cố lập tức : "Con  cần  như , nếu chị cả con   ở bên thu mua,  đến lúc đó Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh đến bên  ăn ở là , nếu   nữa thì  qua  bên  chăm sóc hai chị em bọn họ, nào cần con đổi công việc chứ? Bên bộ phận thu mua  đôi khi    ngoài công tác, một tháng Văn Hồng chỉ  mấy ngày nghỉ, nếu hai  các con  lúc các ngươi nếu là  vặn  gặp ,  cuối cùng một năm  thể gặp mặt   mấy ?"
Cố Lệ : "Con  tính toán của con,  cứ yên tâm ạ." 
"Nghe    sai ,  cần con đổi." Mẹ Cố  kiên trì, mặc dù đều là con gái, nhưng thật   Cố đúng là tương đối cưng chiều Cố Lệ hơn một chút. Đứa con gái  hiểu chuyện và hiếu thuận nhất,  chuyện cũng là an ủi nhất,  cưng mới là lạ .
"Con và chị cả đổi cho  cũng là vì  nguyên nhân khác,   chỉ vì chị cả  ạ. Mẹ, con hiểu rõ, con cũng  với Văn Hồng ,   đồng ý ." Cố Lệ  . 
"Việc  Văn Hồng cũng  thể đồng ý ?" Mẹ Cố còn lo lắng hai vợ chồng cãi  bởi vì việc . "Chắc chắn là đồng ý , con   thì     thể  đồng ý ." Cố Lệ kiêu ngạo .
Tư thái nữ đại gia   hề  giác ngộ là từ  khi Hàn Văn Hồng trở về, tối hôm nào cô cũng đều lấy  nuôi sói, còn  cho sói ăn đến thỏa mãn mới  dỗ   .
Mẹ Cố  giận hờn liếc mắt  cô một cái: "Văn Hồng thương con, trong lòng con  hiểu rõ, đừng  một tấc   tiến thêm một thước." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-245.html.]
Cố Lệ  : "Con và Văn Hồng nhận con kết nghĩa, chính là Tô Minh và Tô Ngọc ở cùng chị cả , bọn họ là con trai nuôi, con gái của của bọn con." 
Mẹ Cố còn  chút ngạc nhiên: "Đang êm  nhận kết nghĩa cái gì?" 
"Hai  em bọn họ quá đáng thương, cũng    lớn che chở, nhận thì nhận thôi, cũng   gì ghê gớm." Cố Lệ . 
Mẹ Cố cũng gật đầu: "Vậy  đây cũng coi như là bà ngọai nuôi của hai  em bọn họ,  còn  chuẩn  lễ vật ." 
"Không cần đặc biệt chuẩn  cái gì, nếu bỏ  thì   cho bọn  mỗi  một bao lì xì nhỏ ý tứ một chút là ." Cố Lệ . 
Cô  đưa lương thực qua bên , thịt xương đầu cũng , than đá đều đưa một chút, mùa đông  hai  em bọn họ đều sẽ dễ chịu hơn  ít, dù  cũng còn  chị cả cô ở bên đấy, với tính tình của chị cả thì sẽ  bạc đãi hai  em bọn họ. Mẹ Cố đồng ý, Cố Lệ ở nhà  đẻ một hồi mới  về. 
Mẹ Cố còn  trả  một phần đồ vật cho cô, bảo cô cầm về nhà. Cố Lệ : "Mẹ đừng  như , con mang  đây thì  ăn là , mùa đông  bồi bổ nhiều hơn, đừng tiết kiệm, cứ hầm ăn  ạ." 
" con cầm nhiều như , một tháng con   mới bao nhiêu tiền chứ." 
"Con hiểu rõ." Cố Lệ   cầm đồ tết của Đại Bảo và Nhị Bảo, vẫy tay chào tạm biệt cha Cố và Cố Quốc Đống  mới đạp xe đạp  về nhà. 
"Đi chậm một chút!" Mẹ Cố ở phía  . 
"Con  ạ." Cố Lệ vẫy tay.