Ăn xong Cố Lệ   ngoài mua đồ, tuy trong nhà  đồ để gói sủi cảo nhưng   nguyên liệu  những món khác. Cố Lệ mang theo giỏ rau  ngoài, khi cô  về trong giỏ  một con gà đen, cùng với một miếng thịt bò nhỏ và một cái đùi dê. 
"Văn Hồng   kiếm   nhiều tiền lời trở về, nhưng cũng  thể tham lam kiếm tiền mãi , con  bồi bổ cơ thể cho   thật ,  hầm gà đen  cho   ăn  ạ, còn thịt bò thì giữ  tối nay nấu một nồi lẩu, còn đùi dê là con mua cho , thời tiết hôm nay cũng  tệ, khi nào  về quê thì mang theo chặt nhỏ hầm nhừ bồi bổ cho cha với , mấy thứ còn  thì để con cùng Văn Hồng dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo cầm về." Cố Lệ .
"Được ,  ,  cái đùi dê  là đủ ." Bà Hàn vội . 
Cố Lệ : "Con    đây."
"Được, con gà đen  cứ để  hầm, chờ con trở về thì cùng ăn." Bà Hàn tiễn cô  đến cửa.
Khi Hàn Văn Hồng tỉnh  thì Đại Bảo và Nhị Bảo cũng  dậy, hai  em còn đang  buồn bực tối qua vì    thể đến phòng của bà nội? Hai  em đều đang ở trong phòng của  ngủ, tối hôm qua  còn kể chuyện cho hai  em  mà. Hàn Văn hồng mở cửa  , mắt của hai  em đều sáng ngời. 
Anh  thấy Cố Lệ liền hỏi: "Mẹ, Lệ Lệ    ạ?"
"Cũng  đến giờ  , tất nhiên là Lệ Lệ   ." Bà Hàn buồn ,  dậy  tìm vợ. "Cha, cha về khi nào  ạ?" Đại Bảo ôm chân của cha , ngẩng đầu lên  cha. 
Nhị Bảo cũng ôm chân của cha, tuy  lâu   trở về, nhưng thằng bé vẫn nhớ  rõ. Hai  em mỗi  một chân, Hàn Văn Hồng bật  bế hai đứa lên: "Cha về  tối hôm qua, sợ ngủ ngáy  ồn đến mấy đứa nên  bế hai đứa  trong phòng bà nội ngủ." 
Bà Hàn  lấy bánh bao  hấp xong trong nồi , bưng thêm một chén sủi cảo lên: "Hai  em xuống ăn sủi cảo ,  thì sẽ nguội." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-237.html.]
"Dạ." Đại Bảo gật đầu, sủi cảo lạnh sẽ ăn  ngon, cho nên thằng bé xuống ăn sủi cảo , ăn xong sủi cảo còn ăn một cái bánh bao. Nhị Bảo cũng ăn  ít, Hàn Văn Hồng thì càng khỏi  , bánh bao  nhân thịt heo và cà rốt ăn  ngon, còn  sủi cảo và nước súp tôm khô cũng , khiến  đang vô cùng đói  nhanh chóng càn quét hết sạch sẽ những món  bàn. 
Đại Bảo thấy  ngạc nhiên,  đó bắt đầu dặn dò: "Cha, ăn xong     ngoài nếu  khác hỏi cha  ăn gì , cha nhất định   là  ăn gì nha." 
Mấy ngày nay bên ngoài cũng  dễ dàng gì,   nhiều    ăn no, thằng bé cũng  ăn ít một chút nhưng  và bà nội   trong nhà  lương thực,  cần cố gắng ăn ít, chỉ cần   ngoài đừng  cho  khác  là . Cho nên Đại Bảo  thông minh, nếu   hỏi thằng bé  ăn gì , thằng bé đều lắc đầu tỏ vẻ trong nhà   gì ăn. 
Bà Hàn bật . Hàn Văn Hồng dịu dàng xoa đầu thằng bé: "Cha  nhớ. Cha  mua hộp sữa mạch nha về cho hai  em, khi nào đói bụng  thể nhờ bà nội pha sữa cho hai đứa uống." 
Đại Bảo  thích uống sữa mạch nha. Bà Hàn liền hỏi con trai chuyện  mua nhà: "Mẹ  Lệ Lệ , con đang  mua nhà giống Trường Thắng ?" 
Hàn Văn Hồng gật đầu: "Dạ đúng." 
"Sao ,  gì  nhiều tiền như , ở bên    cũng   ?" Bà Hàn .
"Con đang đợi  cái nào  thì mua, bên  vẫn   phức tạp." Hàn Văn Hồng . 
Bà Hàn tất nhiên  cảm thấy như : "Mẹ thấy bên   , nhiều   náo nhiệt, như thế khiến cho ăn trộm   đến đây ăn cắp gì cũng  suy nghĩ!" 
"Trật tự an ninh trong thành  tệ, ăn trộm cũng   nhiều, nhưng nếu  nhà   tụi nhỏ lớn lên cũng  phòng riêng của ." Hàn Văn Hồng .