Hai vợ chồng đang  như , thấy  Hàn   , bà  : "Mẹ ôm Đại Bảo và Nhị Bảo  phòng  ngủ." Cố Lệ    khỏi đỏ mặt. S
au khi Hàn Văn Hồng ăn xong ngụm mì cuối cùng,  đến giúp  , ôm cả Đại Bảo và Nhị Bảo đến phòng bà nội ngủ. "Con cùng Lệ Lệ nên cố gắng hơn,  sẽ trông bọn nhỏ cho." Mẹ Hàn thì thầm  với con trai. 
Hàn Văn Hồng ,  bà  nghỉ ngơi . Khi    còn đóng cửa , Cố Lệ    : "Nước   ,  múc nước lau  rửa chân ."
"Được." Hàn Văn Hồng ,   ngoài xách nước  nhà. 
Vì điều kiện  hạn và thời gian  muộn, tất nhiên   thể  nhà tắm, nhưng  vẫn nghiêm túc kỳ cọ    tấm rèm nhỏ trong phòng. Đổ nước bẩn xong,   đánh răng,  đó mới  múc nước ngâm chân, rửa tay. Còn Cố Lệ  kiểm tra  tiền  mang về. 
"Sao    nhiều như ?" Cố Lệ  . 
Hàn Văn Hồng  ngâm chân ở bên cạnh cô: "Lần    ít nơi, nên  kiếm nhiều hơn một chút, nhưng mà cũng là vì cuối năm,   tương đối bỏ  tiêu tiền." 
Cố Lệ tính toán một chút,    mang về  240 đồng tiền. Trừ bỏ tiền lương cùng tiền trợ cấp của ,  thì vẫn kiếm lời hơn một trăm, đây thực sự là một  tiền  nhỏ trong niên đại . 
"Trong nhà  thiếu tiền,   chú ý an ." Cố Lệ  . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-236.html.]
Hàn Văn Hồng gật đầu: "Anh , em cứ yên tâm, đều là thuận đường kiếm ." 
Cố Lệ   gì,  lấy d.a.o cạo đến để cạo râu cho ,    ngoài  lâu nên trông   chút lôi thôi lếch nhếch. Hàn Văn Hồng  yên tĩnh  chằm cô, để mặc cô thu dọn cho , chờ đến khi Cố Lệ  cạo râu xong  ngẩng đầu  ,   chịu  nổi.
"Vợ ." Ném d.a.o cạo râu sang một bên, cô    ôm chặt  lòng. Cố Lệ vòng tay ôm cổ ,  thở  chút gấp gáp, còn  chút  rõ cố hỏi   vẻ: "Làm  ." Hàn Văn Hồng   lời nào, trực tiếp hôn lên, Cố Lệ cũng  quá nhớ , lúc  còn do dự cái gì nữa? Hai   giường hôn  thật lâu, mới ôm  thở dốc.
"Đã rửa chân sạch sẽ ?" Cố Lệ dựa  trong lòng n.g.ự.c , nhẹ giọng hỏi. Nếu Hàn Văn Hồng còn  thể chịu đựng  thì    là đàn ông,  đặt cô xuống, lau chân cho khô  nhào lên  cô mà  quan tâm đến việc  đổ nước rửa chân. 
Câu  tiểu biệt thắng tân hôn  sai chút nào, Cố Lệ cũng  thèm để ý, thậm chí còn  nghĩ đến việc bảo  mặc áo mưa nhỏ, bởi vì khi tình yêu đến,  việc khác  còn ý nghĩa gì cả. Trận chiến đêm nay quá kịch liệt. 
Ngày hôm , khi Cố Lệ tỉnh  chỉ cảm thấy giọng   chút khàn khàn, hai chân run lẩy bẩy. Cũng là lúc cô nhận  rằng    dùng bất kỳ biện pháp bảo vệ nào và thậm chí còn  nhớ đến việc đó. Tính toán một chút là thời kỳ an , hẳn là sẽ  trùng hợp như , chỉ trong một đêm liền trúng thầu, nhưng cô vẫn uống một viên thuốc, loại chuyện   thể phó mặc cho may rủi. 
Cô tỉnh dậy , Hàn Văn Hồng vẫn còn đang ngủ, Cố Lệ  quấy rầy  mà tự  mở cửa. Mẹ Hàn   xong bữa sáng nên cô cũng    gì nhiều, chỉ ăn mì và sủi cảo, khi nấu thì bỏ một nắm rau cải  và đập thêm một quả trứng,   dinh dưỡng. 
"Lệ Lệ,  đang  gọi con ." Mẹ Hàn  . 
"Cảm ơn ." Cố Lệ mỉm   tới bàn dùng bữa sáng, bụng cô thật sự  đói, réo ầm ĩ. Tối hôm qua thật sự  Hàn Văn Hồng ép khô, tên đàn ông  thật là quá hành hạ . Tất nhiên cô cũng   sự thật, cô cũng  thích   hành hạ như . Mẹ Hàn gật đầu  bảo cô ăn  cho nóng.