Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Từ Trường Thắng và Hàn Văn Hồng đang  đường về nhà. Lần  hai  cũng  dễ dàng gì,   nhiều nơi, mặc dù  trợ cấp lương, nhưng cũng   ngoài hơn hai tháng trời. Cả hai đều  nhớ nhà, đặc biệt là Hàn Văn Hồng, thường thường mơ về nhà và đêm đêm ôm vợ, nhưng khi thức dậy thường  giữa đêm lạnh. 
Từ Trường Thắng cũng như thế, nhưng ngoài suy nghĩ đó thì trong lòng   còn  chút lo lắng. Bởi vì    ngoài,  mời    đến nhà tọa trấn,    và vợ    mối quan hệ  mấy hòa thuận,   hai  họ ở chung  cãi   . 
    thể  khác , nếu    đến, vợ   thể trông giữ nhà, căn nhà đó sẽ   nhà họ Dương đến dọn , cho nên dù   vợ   vui nhưng  vẫn  quan tâm. Lần  chỉ  thể  như , cũng cần thiết  như . 
"Yên tâm ,   trở về  chuyện đàng hoàng,  thể nghỉ một thời gian mà." Hàn Văn Hồng ở bên cạnh  lái xe  an ủi. Lúc   chỉ nghĩ nhớ vợ vô cùng, ước gì   thể gắn thêm cánh bay về nhà nhanh, nhưng khi  lái xe vẫn  vững vàng. Vợ    qua,  hàng ngàn con đường, nhưng an  vẫn là  hết! 
Từ Trường Thắng   sắc mặt cũng  lên  nhiều,   bọn họ  thể nghỉ đến năm ,  thể nhân cơ hội   tiếp xúc hàn gắn tình cảm với vợ. Bình thường ở thời điểm  họ thật sự quá bận, căn bản   thời gian rảnh, trở về chỉ  hai ba ngày thì còn  thể  cái gì? Lại  ầm ĩ   thoải mái gì đó, chớp mắt thời gian liền trôi qua. 
Hàn Văn Hồng dừng  giữa chừng  lấy một cái bọc : "Đừng vội  những chuyện khác, chúng  chia tiền  ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-234.html.]
"Được." Từ Trường Thắng gật đầu. Lần  trừ tiền lương và trợ cấp hai  còn  thêm một khoản thu nhập, so với những  khác, chuyến  cuối năm  thực sự   nhiều. Bởi vì tới gần cuối năm, ai cũng  tích trữ thêm một chút đồ nên bọn họ vận chuyển nhiều hơn và tất nhiên cũng kiếm  nhiều tiền hơn. Cầm tiền trong tay,  mặt Từ Trường Thắng đều hiện lên sự sung sướng, đủ thấy   bọn họ  ngoài kiếm  bao nhiêu tiền.
Khi đến nội thành, Từ Trường Thắng liền  giấu tiền,   bắt chước những gì mà Hàn Văn Hồng   lúc ,  ăn một chút gì đó,  đó hai  mới tiếp tục lái xe về nhà.
Khi đến huyện thành thì trời  tối, vì  mỗi  đều thu dọn đồ đạc riêng của   trở về nhà của mỗi . Hàn Văn Hồng xách theo hành lý bước nhanh về nhà,   trì hoãn một giây nào nữa. Khi  về đến nhà, Cố Lệ  dỗ Đại Bảo cùng Nhị Bảo  ngủ, bản  cô cũng tính  ngủ. Ngay khi đó, cô  thấy âm thanh kêu cửa vang lên bên ngoài. 
Không chỉ Cố Lệ, mà  Hàn vẫn  ngủ cũng vội vàng chạy  mở cửa và  thấy Hàn Văn Hồng đang  ngoài cửa với đống hành lý trong cơn bão tuyết. Anh  trở . Trên mặt  chồng và nàng dâu đều lộ rõ vẻ vui mừng. Khi Hàn Văn Hồng thấy  và vợ  như , trong lòng  cảm thấy  an ủi,  việc chăm chỉ mệt mỏi ở bên ngoài cũng  , vì   ở nhà đang đợi  trở về! 
"Mẹ,   chuyện với Văn Hồng , con  nấu cho   chén mì." Cố Lệ vội . 
"Con  với lão Thất ,   nấu là ." Mẹ Hàn giành  việc. Hàn Văn Hồng , nắm tay vợ : "Cảm ơn ." 
"Cảm ơn ." Cố Lệ    hổ, nhưng cũng mỉm  và  lời cảm ơn.