điều quan trọng là đương sự cũng  bằng lòng. "Mẹ   chỉ uổng phí thôi, vất vả lắm chị cả mới thoát ,   thể dễ dàng tái giá? Trừ khi gặp  một    mới  thể suy xét vấn đề , nhưng mà chị cả cũng sẽ  để Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh ở  nhà  đẻ , bên nhà trai  chấp nhận hai chị em bọn họ mới ." Cố Lệ  hiểu  Cố Quyên, chị sẽ  bỏ hai con gái của    tái giá . 
Cố Quân cũng hiểu rõ tính cách của chị cả cô, nhưng  : "Nếu chị cả  một bắt đầu mới, thật  cũng   tệ, một    dễ dàng, dãi nắng dầm mưa."
Cố Lệ liếc  cô  một cái: "Cái gì dãi nắng dầm mưa, em  phát hiện là bây giờ chị cả kiên cường hơn    nhiều ? Hơn nữa mặt mày thần thái cũng vô cùng tự tin, đây là    thể so sánh  ?" 
Cố Quân : " em cảm thấy tìm  chồng  cũng  ." "Vậy cũng  tìm  mới , tìm  thấy còn  bằng  tìm." 
Cố Lệ . Hôn nhân tuyệt đối  thể tạm chấp nhận, bởi vì một khi tạm chấp nhận thì   sẽ nảy sinh hối hận,  hối hận sẽ  oán hận,  thể tự  lăn lộn chính  thành một oán phụ , cho nên từ lúc bắt đầu  chọn cho , các phương diện đều thích hợp mới  thể kết hợp. 
Hai chị em  chuyện  một hồi, Cố Quân mới nhỏ giọng : "Chị,  thề mua một ít thịt heo  ạ? Gần đây trong nhà  chút cơm canh đạm bạc, em  ăn ngon một chút." 
Cố Lệ gật đầu: "Đợi tan  chị đưa qua cho." 
"Cũng đưa đám lương thực và than lửa qua nhé? Ngày nào chị cả cũng  ngoài, bán vô cùng nhanh." 
"Được." 
Cố Lệ tan  là lập tức đưa qua bên  một rổ thịt heo và xương heo, thịt heo  nhiều lắm, đại đa  là xương sườn và xương ống heo, còn trở  đấy mấy bao tải lương thực to, than cũng   ít. Sau khi đưa mấy thứ  đến, Cố Lệ định  trở về, nhưng mà Tô Minh cũng theo cô  . Tô Minh chính là chủ nhân của sân nhà , hai  em một  tên Tô Minh, một  tên Tô Ngọc, thằng bé là  trai. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-228.html.]
"Có việc gì ?" Cố Lệ  thằng bé. 
Tô Minh  xung quanh, nhỏ giọng : "Dì Lệ, cháu  thể cũng  với các dì  ạ?" 
Cố Lệ  bất ngờ khi thằng bé  chuyện , dù  bọn họ cũng ở bên , thằng bé   thể   . 
"Có thể , nhưng  chờ  ." Cố Lệ  thằng bé. 
Tô Minh chần chờ một chút: "Là bởi vì cháu còn nhỏ ?" 
" ." Cố Lệ gật đầu, lúc Cố Quân   đây thuê nhà ở, hai  em đều gầy như cây que, mấy ngày trôi qua bọn họ cũng  hơn  ít, đặc biệt là từ  khi Cố Quyên  đây. Chị là  mềm lòng, ví dụ như hầm canh xương hoặc hầm canh cá linh tinh gì đó, chị cũng đều múc một ít qua cho hai  em bọn họ ăn. Hơn nữa mỗi tháng  mười cân lương thực đúng giờ đưa cho  em bọn họ, cho nên mặc dù hai  em vẫn còn gầy, nhưng khí sắc   hơn    nhiều. 
Lần  bắt đầu mùa đông, Cố Quyên còn tiết kiệm một chút bông, may thêm một lớp bông mới trong áo bông của hai  em bọn họ, cũng xem như giữ ấm, còn đưa một ít than lửa cho bọn họ. Có thể  mùa đông  hai  em bọn họ thật sự dễ chịu hơn  ít. 
"Cháu  nhỏ, năm nay cháu tám tuổi, qua năm cháu chín tuổi ." Tô Minh mím môi . 
Cố Lệ : " là  nhỏ, cũng là nam tử hán nhỏ , nhưng mà chuyện dì  ít nhất cũng  chờ cháu  mười ba tuổi mới  thể , hiện tại thật sự  ." 
"Năm nay dì Quân  gả chồng , đến lúc dì  sẽ dọn , dì Quyên ở bên  của bọn cháu cũng   bao lâu." Tô Minh  cô. 
Cố Lệ lập tức hiểu nỗi băn khoăn của thằng bé, Cố Quân chuẩn  xuất giá, nếu Cố Quyên cũng gả chồng thì thật sự đúng là như thế. Vốn dĩ mấy vấn đề   một đứa nhỏ như thằng bé cần suy xét, nhưng nguồn sống của hai  em bọn họ là cái , đây chính là con nhà nghèo trưởng thành sớm.