Cố Lệ cũng hy vọng  Hàn kết bạn nhiều hơn: "Với thời tiết hiện tại, bé còn nhỏ  ngoài nhiều cũng  , nhưng Nhị Bảo  lớn,  mang mũ mặc ấm cho thằng bé một chút là  thể dẫn   ngoài chơi, khi nào  rảnh thì đến đó  chơi với bà " 
Mẹ Hàn   gật đầu: "Chờ khi nào   thời gian rảnh liền mang Nhị Bảo qua." 
Nhị Bảo lúc   tới ôm chân  : "Em gái!" Cố Lệ  bế lên đứa nhỏ mũm mĩm: "Hôm nay  thấy em gái    vui ?" 
"Vâng." Nhị Bảo gật đầu,  bé thật sự  vui,  thích chơi với em gái, chỉ là em gái quá nhỏ. Cố Lệ  : "Vậy thì khi nào  rảnh, con bảo bà nội đưa  xem em gái nha."
"Cần gì   xem, hai đứa sinh cho thằng bé một đứa em gái     ? Nhị Bảo nhất định sẽ là một   ." Mẹ Hàn  . 
Cố Lệ   tiếp tục chủ đề , nhưng  Hàn   là  duy nhất  đến vấn đề ,  của cô cũng hỏi câu tương tự. 
Đưa đến nhà họ Cố một ít cá cùng một túi trứng gà,  Cố dẫn cô  phòng  chuyện. "Lần     với Văn Hồng, nếu con sinh thêm một đứa mà  chồng  thể trông thì  sẽ giúp. Mẹ ngoài việc nấu nướng thì ở nhà   việc gì để . Tụi con còn trẻ, nên tranh thủ sinh con." Mẹ Cố . 
Cố Lệ   với  Hàn, nhưng   với  ruột ý định của : "Mẹ, con  tính sinh thêm." Mẹ Cố  cô: "Ý gì?" 
"Chính là ý tứ    đấy." 
Mẹ Cố trợn mắt liếc  cô một cái: "Con    đấy? Con chỉ mới sinh hai đứa mà    sinh thêm ? Con cùng Văn Hồng đều là   công việc,   nuôi  nổi, cũng     ai trông!" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-221.html.]
"Con  Đại Bảo cùng Nhị Bảo là  ." 
Mẹ Cố tức giận: "Mẹ  bụng của con tranh đua, một  chính là hai đứa con trai, nhưng con cũng đừng  hiểu chuyện, con gái mới là tri kỷ, trưởng thành giống như , giống  chị em của con,  thể  chuyện với ? Chứ nào giống Quốc Đống, hiện tại  dám, nhưng  khi gãy chân thằng bé cùng cha con luôn   là tóc dài kiến thức ngắn,  thiếu   tức điên!" 
" mà  cũng xem như bảo bối đấy thôi." Cố Lệ dỗi bà một câu.
"Đó là lúc , hiện tại    xem con là bảo bối ? Nó tự giặt quần áo, lau nhà, thậm chí còn  giúp  nấu cơm,  xem như   , nuôi dạy con trai chẳng  ích lợi gì, chỉ để giữ nhà,  đứa con trai  ngoài  dám xem nhẹ nhà họ Cố chúng , nhưng  sống , dựa  con trai là tuyệt đối  thể dựa  , còn   con gái mới ,  nữ nhi mới  thể cứu mạng!" Mẹ Cố . 
Cố Lệ  một tiếng: "Sinh con trai để bảo vệ họ, sinh con gái để bảo vệ cuộc sống ?" 
" là như !" Mẹ Cố : "Cho nên con đừng    sinh, dù  cũng   hai cô con gái mới , một đứa  đủ." 
Cố Lệ vẫn   kế hoạch sinh con, nhưng cô cũng   ý định tranh cãi gay gắt với ,  tất cả, quan niệm của mỗi  luôn khác . 
"Sau  đừng mang nhiều đồ đến đây như ,  nào tới cũng mang, tiền lương của con bao nhiêu chứ?" Mẹ Cố  đồ vật   cô mang tới, lắc đầu . 
Cố Lệ bật ,  đây luôn ghét bỏ cô mang quá ít đồ, nhưng bây giờ  con gái quý giá như thế nào, liền dặn cô   mang đồ. "Chỉ là chút đồ ăn mà thôi." Cố Lệ xua xua tay. 
"Mẹ   ít bánh táo chua, con lấy về cho Đại Bảo Nhị Bảo ăn." Mẹ Cố  lấy mấy cái bánh táo chua gói  giấy dầu. Sau đó mới tiếp tục : "Mẹ  lo cho con và em ba của con, Văn Hồng cùng Đông Sinh đều là   sinh sống,  theo bọn họ  lo quá kém, nhưng mà chị cả của mấy đứa hiện tại một  mang theo Hiểu Nguyệt cùng Hiểu Tinh, cuộc sống cũng  dễ dàng, hơn nữa con bé mới hai mươi mấy, vẫn còn trẻ."