Dương Mỹ Ngọc  ngờ     một mặt như , nước mắt ào ào rơi xuống như mưa: "Em gả cho  nhiều năm như , trong lòng  thế nhưng luôn nghĩ em như  ?" 
Từ Trường Thắng  chán ngấy bộ dáng cô  luôn  sang chuyện khác, động tí là rơi nước mắt: " chính là nghĩ như  đấy, thế nào, cô  ly hôn ? Muốn ly hôn cứ việc ,  lúc nào cũng  thể  theo cô  giấy ly hôn! Cô cũng nhớ kỹ cho ,  tiền nhà họ Dương mượn  khi ly hôn, cô cần  trả hết  bộ cho , nếu   liền báo công an, trực tiếp kiện nhà họ Dương các  trộm tiền!"
Dương Mỹ Ngọc thật sự sợ hãi, tiến lên lôi kéo  : "Trường Thắng, em  sai ,  tiền    là cho, là mượn..." 
"Đừng chạm  !" Từ Trường Thắng trực tiếp ném tay cô  . Trước  quá mức như thế nào   đều nhịn, đều   gì, nhưng   thế nhưng  hại con gái   thành  như , con gái còn nhỏ, một    như cô    thể nỡ  như !
Ở nhà họ Hàn,   cũng   Hàn khuyên bảo,  thể để vợ   cứ tiếp tục như , nếu như  thì   kiếm bao nhiêu tiền đều là vô dụng,  thể lấp đầy cái hố to tướng , nhà họ Dương bên  đều là đám trùng hút m.á.u  ! Cho nên, Từ Trường Thắng mới  thể bộc phát  như ,   cũng  vợ    hiểu rõ hơn, giống như lúc  Hàn Văn Hồng cũng cãi   to với chị dâu,  đó   chị dâu trở nên cần kiệm quản gia đó ? Tất nhiên,   cũng tính ôm con gái  về quỳ gối nhận  với , chính    hiểu lầm . 
Mẹ  vẫn luôn ,     đưa tiền cho Dương Mỹ Ngọc, cả nhà họ Dương đều là những con trùng hút máu, hút m.á.u con gái họ, ngay cả khi  đầu tiên  về gia đình ,   cũng  chịu đồng ý. Cuối cùng vẫn  khuyên   nên đành bất lực gật đầu, nhưng  khi kết hôn,   luôn luôn quản nghiêm cô vợ mới cưới . Mỗi  trở về,  đều  vợ phàn nàn    cô chằm chằm như  trộm, cuối cùng khiến   cảm thấy bất mãn với , mãi cho đến khi con gái  sinh sớm hơn thì  mới quyết định bỏ  trong cơn tức giận. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-205.html.]
Lần  chuyển  ngoài,     tức giận nên  giải thích cho  lý do bà cãi  với vợ  là do bà tình cờ   Dương Mỹ Ngọc  chuyện tiền bạc với  Dương, mơ hồ   Dương Mỹ Ngọc  rằng sẽ cho nhà họ Dương vay mượn  bộ  tiền  . Như  thì   ? Cho nên mới cãi , mới khiến  tức giận   bệnh viện. 
Kết quả khi đó dọn  ngoài vợ     đủ tiền, nhưng   bận tâm đến việc cô  sinh xong nên cũng   gì,   nhịn, nhưng   mới phát hiện,  khi dọn  ở nhà riêng,  vợ   xem nhà   như nhà của ,  đào cái gì cứ đào! Cho đến lúc ,  mới nhận   thực sự sai ,    mới là   đúng, đó là vì  cho ,   thực sự hối hận, lẽ     nên dọn  ngoài, nếu như vẫn luôn ở phòng bên cạnh,    sẽ luôn  chằm chằm, thì    Dương dám  theo ý ? Huống chi chuyện  cũng là chuyện riêng giữa hai vợ chồng. 
Lúc  ở nhà Hàn Văn Hồng,  cũng đang giúp  Hàn bớt nóng giận. 
"Mẹ,  đừng tức giận nữa,   Trường Thắng nhất định sẽ  đến quấy rầy,  lẽ   sẽ  tìm    để giúp đỡ." Hàn Văn Hồng an ủi . 
Mẹ Hàn thở dài : "Không    tức giận, thằng bé ở bên ngoài bôn ba kiếm tiền cũng  dễ dàng, hơn nữa cũng   loại  ở bên ngoài  bậy, nhưng mà tại  nó   một  vợ như thế cơ chứ? Đây là  thứ gì  đều dọn về nhà nhà  đẻ, loại phụ nữ   gì cũng  thấm !" 
Hàn Văn Hồng nhỏ giọng : "Có lẽ về  sẽ hiểu chuyện mà đúng ? Trước  Lệ Lệ cũng như ." Cho nên khi đó  mới  dám trông cậy  cô, trực tiếp giấu tiền riêng, sợ  chuyện gì tìm thì cô  còn tiền để đưa.