Khi Từ Trường Thắng về nhà liền gặp Dương Mỹ Ngọc, cô  mới  dỗ con gái xong, đang chuẩn   đến nhà họ Hàn lấy lương thực,  nghĩ tới  mới  khỏi cửa liền gặp  Từ Trường Thắng.
"Trường Thắng,   về !" Dương Mỹ Ngọc   thấy chồng , tất cả oan ức và tủi  đều  thể kiềm chế , nước mắt  rơi xuống. 
Nếu như là  đây thì Từ Trường Thắng là  đầu tiên dỗ dành cô , nhưng     về nhà chỉ  con gái cũng  thèm  cô,   phòng liền  thấy con gái gầy ốm giống như một con mèo nhỏ yếu ớt. Trước khi  ngoài, con bé vẫn trắng trẻo mập mạp, kết quả đến khi   về nhà thì con gái  thành bộ dáng ! Điều   cho Từ Trường Thắng  đau lòng  tức giận. 
Dương Mỹ Ngọc cũng   theo , thấy sắc mặt  âm trầm liền : "Bé  bệnh, cho nên mới ốm yếu nhỏ gầy như , nhưng chuyện  cũng  trách đến nhà họ Hàn bên , nếu   trời lạnh như   em qua lấy lương thực, cũng  đến mức em luôn ôm bé   ngoài, bé sẽ càng  thể  bệnh!" 
Nói đến đây, cô  tràn đầy oán hận, chỉ  trách móc nhà họ Hàn,  đẩy hết tội  tức giận sang nhà họ Hàn, như  sẽ khiến cô  cảm thấy dễ chịu hơn, đúng ,  liên quan gì đến cô , là do nhà họ Hàn gây ! 
Nếu như Từ Trường Thắng    Hàn  liền thiếu chút nữa tin, nhưng hiện tại   đều    chuyện, trực tiếp liền lôi kéo cô  sang phòng bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-204.html.]
"Trường Thắng,   gì ,  nắm tay em đau quá !" Dương Mỹ Ngọc tức giận hất tay  khỏi tay  , bực bội . 
Từ Trường Thắng lạnh lùng  chằm chằm  cô : "Cô còn  mặt mũi trách dì Hàn cùng chị dâu ? Cô cho rằng    cô  chuyện gì ?     ngoài,  lương thực     cô lấy   bộ, cô  cô  khả năng gì cho  ? Cô  thể bảo vệ  đồ vật trong nhà ? Để cô mỗi ngày qua lấy lương thực còn  tủi  oan ức lắm ? Còn ,   chị dâu lo lắng trời lạnh sẽ  bé bệnh, cho nên đưa luôn mười ngày lương thực đến đây , kết quả cùng ngày    cô lấy ? Cô còn dám  với  là nhà họ Hàn  hại bé !" 
Dương Mỹ Ngọc  chút chột , nhưng    trừng mắt như , cô   cảm thấy vô cùng oan ức: "Sao   thể  em như thế? Một  em ở nhà dễ dàng ? Em..." 
" , là cô  dễ dàng, cho nên  mới thông cảm với cô, từ  khi kết hôn liền bắt đầu cãi  với  ,  nay  đều bênh cô, bảo vệ cho cô. Kết quả là những gì    đều là sự thật, chẳng trách cho tới nay bà   hài lòng về cô,  hài lòng nhà họ Dương của cô, ngày chúng  dọn , bà  còn chĩa thẳng  mặt    sẽ  ngày hối hận!" 
Dương Mỹ Ngọc lập tức rơi nước mắt: "Cho nên,   hối hận  ? Hối hận kết hôn với em ?!" 
" !" Từ Trường Thắng tức giận trừng mắt  cô : "Kết hôn mấy năm nay,   thể thề với trời rằng   bao giờ sống tệ bạc với cô, Dương Mỹ Ngọc, còn cô thì ? Số tiền  kiếm  ở bên ngoài, cô  thể giữ một xu, thậm chí còn đưa tất cả cho gia đình  đẻ cô. Đó là cách  cô quản lý gia đình giúp  ? Người nhà họ Dương đều là  c.h.ế.t , tất cả đều  cô nuôi, Từ Trường Thắng  cưới Dương Mỹ Ngọc cô,  vẫn là cưới đám trùng hút m.á.u nhà họ Dương? Một khi   rời , tất cả tiền và lương thực còn  trong nhà sẽ  lấy ,   nhà họ Dương còn ai dám đến cửa, ông đây thấy một  chặt đứt chân chó của bọn chúng, bao gồm cả  cô, cô đừng  tin, chúng  cứ thử xem!"