Hai chị em ăn xong canh, cảm thấy  hài lòng, bởi vì cũng   lâu   ăn thịt, cho dù chỉ một miếng nhỏ cũng  để cho tụi nhỏ, khi  lớn như  sẽ  còn  ăn thịt nữa.
"Lệ Lệ cũng mua mấy cái  cho hai đứa đem về,   chia xong cho cả hai, mỗi đứa một phần." Bà Hàn đưa cho cả hai  mấy món đồ   gói . 
"Mẹ, tụi con  đến đây ăn cơm, còn  mang đồ về." Hàn Văn Tư cùng Hàn Văn Vũ cũng       hổ, cả hai chỉ mang trứng gà  thành thôi. Tuy hai cân trứng gà  cũng  vất vả mới  , nhưng so với những món ăn thức uống cùng với đồ vật cả hai   cầm về thì thật sự  thể nào sánh . 
"Về , thời gian cũng  còn sớm,  đường về cẩn thận một chút." Bà Hàn cũng   dài dòng với cả hai  con gái . 
Mặc dù Hàn Văn Tư và Hàn Văn Vũ  cùng một thôn, nhưng cách  cũng  quá xa, hai chị em cũng may mắn, gặp  máy kéo chạy về công xã nên cũng  máy kéo về theo. Đi  nửa đường  thôn, bọn họ cũng xuống xe  lời tạm biệt  trở về. 
Hàn Văn Tư  hai đứa con, đứa lớn nhất bảy tuổi, còn con gái út chỉ mới ba tuổi. "Mẹ,   thành đến nhà chú út cũng   cho tụi con , tụi con cũng  !" Con trai Trần Binh Binh của cô đang chơi ở cửa,  thấy  về  lập tức gào . Hàn Văn Tư lườm thằng bé một cái: "Con nghịch ngợm như ,    thể dám đưa con  thành hả? Chờ khi nào con ngoan   !" 
"Con  lúc nào  ngoan , chẳng  con còn giúp   hái cỏ cho heo ăn, đào giun cho gà ăn ?" Trần Binh Binh tiếp tục gào: "Con  từng  thành, cũng  từng  đến nhà  út!" 
"Được , nếu      sẽ dẫn con ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-201.html.]
Trần Binh Binh lập tức : "Mẹ đừng lừa con,   chẳng   cũng lén  mà!" Thằng bé mới  chơi một chút, trở về   thấy  , hỏi bà nội mới    thăm  , nhưng  khiến nó tức giận. 
"Không lừa con, mợ út của con cũng      đến  dắt con  cùng, đúng , đây là kẹo sữa mà mợ út  kêu  đem về cho con ăn đó." Hàn Văn Tư lấy  hai viên kẹo sữa đưa cho nó. Trần Binh Binh nhận lấy kẹo, cơn tức giận cũng vơi một chút, chờ cho khi kẹo sữa  miệng, cũng  còn tức giận nữa: "Mợ út   thật  ạ?" 
"Còn  giả nữa ?" 
"Vậy        cho con !" Hàn Văn Tư đuổi con trai , lúc  mới soạn đồ, cá khô và rong biển đều  cô chia một nửa xách đến cho  chồng, cũng thuận đường đón con gái về. 
"Con còn  mấy thứ  đem về ?" Bà Trần hỏi. 
"Vợ của em trai con cho,   là cá  ở gần biển, gọi là cá hố,   xương, nhưng kho lên ăn  ngon." Hàn Văn Tư . 
Bà Trần  hài lòng: "Lần  nếu   thì cũng dẫn Binh Binh   trong thành gặp họ hàng với, thằng bé   ." Hàn Văn Tư  ý của  chồng, đơn giản là cảm thấy em trai cô  tương lai nên  cháu nội  theo gần gũi , cô cũng   gì chỉ bế con gái về nhà. 
Tình hình của Hàn Văn Vũ bên  cũng  khác gì mấy. Tuy nhà chồng cũng  đối xử tệ với các cô, nhưng  nhà  đẻ như , các chị em dâu khác của nhà chồng cũng  dám ức h.i.ế.p họ. Giống như   lương thực khan hiếm như , cả hai trở về nhà  đẻ,   nhà  đẻ cho mượn hơn chục cân lương thực trở về, những nhà chị em dâu khác thì một hạt gạo cũng  . Sau đó,  em trai  tiền đồ  đưa đến cho cả hai những hai trăm cân lương thực để vượt qua  khó khăn .