Kết quả cuối cùng là bà vẫn   quyền  chuyện gì trong cái nhà , chồng  xem trọng bà , con trai cũng ,  gì ăn ngon đều ăn hết  bụng , ngay cả mùi vị cũng  cho bà  ngửi một chút. Hai cha con đều là lòng lang  sói, thật sự uổng phí công bà  vui mừng vì sinh  con trai!
"Mẹ  con hiếu thuận,  vẫn luôn ,   cũng là   quan tâm con,     .  mà Lệ Lệ,   con đừng  lấy nhiều đồ   đây như , con  thể thường xuyên dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo về thăm nhà là    thỏa mãn ." Mẹ Cố cảm tính . 
Cố Lệ gật đầu, lúc  mới  với Cố Quốc Đống: "Quốc Đống,  chị  về , em nhớ  chuyện phiếm với  nhiều hơn đấy, đời   vẫn luôn trả giá vì em, em  thể quá mức   lương tâm  ?" 
"Chị, em  sai , về  em sẽ sửa." Cố Quốc Đống cũng thực sự thương cảm, mấy ngày nay   suy nghĩ , cũng rút  kinh nghiệm xương máu,    thực sự  hiểu chuyện, nhưng mà về  chắc chắn   sửa đổi.  hình như  nó   quan tâm nhiều đến   nữa. 
Sau khi Cố Lệ rời ,  Cố lập tức đưa con trai về phòng: "Thừa dịp hôm nay thời tiết  tệ lắm,  qua thăm chị cả của con, thuận tiện cầm ít đồ vật qua cho nó, tự con ở  trong nhà ." Mẹ Cố   cầm theo một ít mì khoai lang, còn lấy  hai con cá,  hái một ít đậu tương trong sân cùng  cầm  đây.
Không chỉ  con gái thứ hai hiếu thuận, thật  con gái đầu cũng  hiếu thuận, chỉ là   nhà họ Vương   thứ  lành, cho nên con gái đầu mới   cách nào giúp đỡ nhà  đẻ. 
Cố Quyên  muối cá mặn xong treo ở sân . Chị sinh hoạt tinh tế, nhưng cũng  ăn uống tiết kiệm mới , còn xương sườn thì xa xỉ một chút cầm  hầm , dù  thời tiết còn  lạnh đến mức độ ,  để  lâu.  cho dù  đánh c.h.ế.t chị thì chị cũng  ngờ   chị sẽ cầm lương thực và mấy thứ  đến cho chị. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-197.html.]
"Đây là Lệ Lệ đưa trong nhà, cho  ít,  nghĩ con và Hiểu Nguyệt, Hiểu Tinh cũng   món ngon gì, nên cầm một ít  đây cho con." Mẹ Cố    lấy đồ vật . 
"Mẹ, Lệ Lệ cũng cho con một ít, mấy thứ   cầm về cho cha và Quốc Đống ăn  ạ." Cố Quyên cảm động, ngoài miệng  như . 
Mẹ Cố xua tay: "Bọn họ còn  đồ ăn, đây là  đặc biệt mang cho con, con cứ việc ăn, Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh ?" 
"Hai chị em bọn họ  ngoài chơi, chắc là ở cách vách, con  kêu bọn họ." Cố Quyên lập tức  gọi hai con gái trở về, nhưng mà Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh  thấy  Cố thì đều  chút nhút nhát sợ sệt, bởi vì bà ngoại  ghét bỏ bọn họ.  lúc  bọn họ   bà ngoại lôi kéo một hồi, còn bảo hai chị em rảnh thì về nhà thăm bà ngoại.
Cố Quyên   nhận đồ vật của  , nhưng mà  Cố  mang  đây thì   thể cầm trở về, bà   chuyện dặn dò con gái đầu một chút  về nhà.  điều   Cố Quyên cảm động vô cùng, tìm thời gian  đây  chuyện  với Cố Lệ. Cố Lệ : "Mẹ  đổi  ít, hiện tại trong mắt cũng xem như  mấy chị em chúng , nhưng mà  cho thì chị cứ nhận là , về  nhà  đẻ  chuyện gì cần chúng  giúp đỡ, chúng  cũng đừng lùi bước là  ,  một nhà cũng  cần chuyện gì cũng chú ý ngang ." Cố Quyên gật đầu,  chuyện một chút  mới trở về. 
Lý Hồng Hà cũng  bất ngờ: "Lệ Lệ, chị cả của em  đổi thật lớn?"
"Suýt chút nữa  nhận  đúng ?" Cố Lệ  .