Dương Mỹ Ngọc gật đầu: "Mẹ  cần nhiều lời, con đều hiểu." 
Lúc ,  Dương mới  lòng: "Hơn nữa, trong  các chị em của con  , con là  vì nhà  nhiều nhất,  trai chị dâu và em trai em dâu đều  ơn con,  giống như chị em của con,  chỉ   sức lực mà còn dám đến mượn lương thực, ba con trực tiếp đuổi bọn họ  khỏi nhà,   thể giống như con,  nào về nhà nhà  đẻ đều cung phụng con lên  chứ?"
Khi Từ Trường Thắng trở về,  Dương liền ân cần ôm cháu ngoại từ trong lòng  ,  tủm tỉm  với con rể: "Trường Thắng ,   trở về vất vả ." 
Từ Trường Thắng giật giật khóe miệng: "Con  vất vả, nhưng mà  ,  lương thực   Mỹ Ngọc mượn từ nhà họ Hàn đều   cầm về nhà họ Dương  ? Mẹ  nghĩ tới Mỹ Ngọc cùng bé   gì để ăn ?" 
Mẹ Dương lập tức bắt đầu lau nước mắt: "Mẹ  Trường Thắng  trách , nhưng  thật sự   biện pháp khác,     Mỹ Ngọc cùng bé con  đói, là   chỉ  Mỹ Ngọc đến nhà họ Hàn mới mượn  lương thực, nó  thể mượn, nhưng nhà    thể, nhà họ Dương đông , tất cả đều đói bụng, cho nên    mới   biện pháp, nhưng  cũng   với Mỹ Ngọc ." 
Dương Mỹ Ngọc nhận  ánh mắt của  , cũng  thể  giúp đỡ  chuyện: "Không  em   chuyện  với   , Trường Thắng,    còn hỏi ?" 
Từ Trường Thắng  cô  một cái: "Anh hỏi hai câu cũng  ? Hơn nữa chẳng lẽ em   hiện tại bên ngoài lương thực quý giá đến mức nào , bên nhà họ Hàn là nể mặt  mới chở qua cho em 50 cân, bản   còn  thừa bao nhiêu, em  tới nhà   hỏi,   là   cách nào mới cho em mượn, nhưng em khiến nhà  nợ nhân tình của nhà   lớn đến mức nào em   ?" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-177.html.]
"Bây giờ là lúc nào , thiếu chút nhân tình  là gì, quan trọng là  tìm  lương thực." Mẹ Dương tiếp lời . 
"Mẹ thật   giỡn, chẳng lẽ nguyên cả gia đình bên nhà họ Dương như  đều trông cậy  vợ con hỗ trợ tìm lương thực , các  sẽ  tự   bên ngoài tìm ?" Từ Trường Thắng  thẳng.
Mẹ Dương   thứ hai bắt đầu lau nước mắt: "Mẹ  chắc chắn là con sẽ trách  mà, nhưng mà   cách nào , mấy cháu nội trai đều đói đến òa , mấy  cha con cũng   bên ngoài tìm, nhưng thật  tìm ,   cách nào khác, cũng chỉ  thể bảo Mỹ Ngọc đến nhà họ Hàn mượn một ít. Con đừng nóng giận,  xin  con, con cũng đừng nóng giận với Mỹ Ngọc, là  của !" 
Thấy bà  như , trong lòng Từ Trường Thắng  bùng lên lửa giận,  nào cũng đều dùng chiêu lau nước mắt như   nhẹ nhàng bâng quơ cho qua  chuyện,  nào cũng đều như ! 
Lại  bên Hàn Văn Hồng, chờ giữ trưa vợ  trở về,   chuẩn  xong bữa cơm trưa. Cố Lệ trực tiếp ăn thức ăn  sẵn là , ăn xong ngay cả cái chén, chiếc đũa cũng  cần thu dọn, vẫn là  thu dọn, xong  Hàn Văn Hồng trực tiếp trở về phòng  với cô chuyện Từ Trường Thắng  đây, cũng đưa tiền   trả  cho vợ. Cố Lệ  nhiều lời nhận lấy, cũng   nhiều đến Dương Mỹ Ngọc: "Đợi lát nữa  lái xe chở  về quê ?" 
"Ừm, trở về thăm quê nhà một chút." Hàn Văn Hồng gật đầu. 
"Vậy  chở về cho mấy  một ít lương thực, mỗi nhà 200 cân, đúng , còn  chị tư và chị năm nữa. Lần  Thủ Hà  đây thì em  nó  hình như hai chị  về nhà  đẻ mượn lương,  thể thấy cuộc sống của hai chị cũng  dễ dàng. Anh cũng cho hai chị mỗi nhà đưa 200 cân bột ngô  ." Cố Lệ .