Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đêm nay, tất nhiên Hàn Văn Hồng là xuân phong đắc ý, Cố Lệ cũng  cần  . Sáng hôm , cô cảm giác    giống như bừng lên một loại sinh cơ và sức sống mới. Chỉ là sắc mặt  chút mệt mỏi, dù , tối hôm qua hai vợ chồng họ lăn lộn từ 9 giờ đến 12 giờ rưỡi, xong việc mới   giấc ngủ. Tuy nhiên, vẻ mệt mỏi  thể che giấu  sự quyến rũ và  đẽ  gương mặt cô. Ăn xong bữa sáng do  Hàn nấu xong, cô  , còn Hàn Văn Hồng ngủ đến 9 giờ mới dậy, lẽ    thể tiếp tục ngủ, nhưng Từ Trường Thăng  ôm con gái đến.
"Ăn sáng ?" Hàn Văn Hồng đánh răng xong hỏi. 
Từ Trường Thắng : "Ăn ,  ăn ." Quan hệ giữa bọn họ cũng  cần quá câu nệ, Hàn Văn Hồng liền ăn bữa sáng của chính . Ăn cơm sáng xong  súc miệng,  đó  đến phòng khách   chuyện phiếm với  , Hàn Văn Hồng : "Hôm qua chị dâu    với , cô    một tiếng xin  với ,   với em dâu là   mỗi ngày tới nhà lấy một ít lương thực, em dâu   chuyện  với  ?"
Từ Trường Thắng vội : "Quan hệ giữa hai chúng  cũng  cần  lời khách sáo như , hơn nữa em cũng hổ thẹn, em   vợ   qua về chuyện !" 
Ngày hôm qua, Dương Mỹ Ngọc liền oán giận với   về chuyện ,    cùng Hàn Văn Hồng  đồng nghiệp nhiều năm, quan hệ  như , chính là Cố Lệ   tin tưởng cô , thế nhưng bảo cô  mỗi ngày đến nhà lấy một ít lương thực về, khiến cho cô   hổ  dám ngẩng đầu. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-174.html.]
Từ Trường Thắng sửng sốt, liền hỏi cô    chị dâu  đưa cho 50 cân lương thực ? Dương Mỹ Ngọc cũng thành thật trả lời: "  đưa 50 cân lương thực tới, nhưng mà    em cầm , cho nên em mới  đến nhà mượn chị , nhưng chẳng lẽ điều kiện của nhà chúng   tương xứng với  ? Tại  chị    đến nỗi như ? Anh   khi em đến nhà chị  lấy lương thực, em  cố gắng lấy hết can đảm mới dám  cửa, nếu   bởi vì con gái, em cũng   đến mượn chị , còn  ngày nào cũng đến cửa!" 
Giọng điệu tràn đầy oán trách, trong lòng ngập tràn bất mãn. Từ Trường Thắng vốn dĩ còn tưởng rằng Cố Lệ miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm, nhưng khi  vợ   xong,    cảm thấy hổ thẹn cho suy nghĩ của ! Anh    liền hiểu rõ tại  Cố Lệ   như , lúc  đưa cho vợ  50 cân lương thực, kết quả   mấy ngày    vợ  lấy . 
Cố Lệ  vợ   giữ  lương thực, càng  nếu cứ tiếp tục đưa lương thực cho vợ  thì sẽ   vợ lấy hết, cho nên mới bảo mỗi ngày đến nhà lấy một ít lương thực.
Trong lòng Từ Trường Thắng yên lặng khen ngợi cách  của Cố Lệ, đến nỗi vợ   bất mãn cùng bực tức,   cũng   gì thêm, bởi vì    rõ tính tình của vợ . Bây giờ  Hàn Văn Hồng  như , đương nhiên Từ Trường Thắng  dám  ý kiến.
"Nói đến chuyện , em còn  cảm ơn chị dâu, trong thời điểm như thế  mà cũng  thể đem lương thực cho vợ em mượn để vượt qua cửa ải khó khăn, nếu  em cũng  dám tưởng tượng vợ và con gái của em   !" 
Từ Trường Thắng thiệt tình  lời cảm ơn. Anh   ở nhà, trông cậy  nhà   ? Đó là chuyện   khả năng, trông cậy  nhà  vợ ? Chuyện đó càng  cần  , đó chính là một cái động  đáy, là loại  thể lấp đầy. Không thấy trong thời điểm  mà  vợ còn  thể  màng con gái cùng cháu ngoại sống chết, lấy hết  bộ lương thực về nhà họ Dương ăn ? Cho tới nay, Từ Trường Thắng đều  cảm thấy thẹn với lương tâm đối với nhà  vợ,    bao giờ cảm thấy chính  quá keo kiệt với nhà  vợ, cuối cùng đối phương  báo đáp   như !