Hai   bận việc   chuyện phiếm với , Cố Lệ hỏi  tình huống bên ngoài hiện tại. Hàn Văn Hồng cũng đều  ,  đó hỏi những việc trong nhà. 
"Nhà  hết thảy đều , chỉ là vợ của Trường Thắng." Cố Lệ lắc đầu. 
Hàn Văn Hồng hỏi: "Lần    gọi điện thoại cho bộ phận vận chuyển, bên   em chở cho cô  50 cân bột ngô  mà?" 
Cố Lệ gật đầu: ", em còn dặn dù cô  gói riêng  , cũng  đề phòng  cô  một chút, kết quả là còn   ba ngày cô   tới cửa xin em tiếp tế một chút,  là  lương thực đó đều   cô  lấy  hết ." 
Hàn Văn Hồng sửng sốt một chút, Cố Lệ : "Nếu chỉ  một  cô  thì em sẽ  quản cô  nữa , bây giờ là tình huống gì chứ? Em  thể chia cho cô  50 cân  là   dễ dàng ,  mà cô  tùy tiện đưa lương thực cho nhà  đẻ của cô ,  lương thực vẫn là cô  nợ em đó! Em  chút tức giận, cũng   phản ứng cô , nhưng mà cô  còn  con gái của cô , em cũng  thể thật sự mặc kệ ,  nể mặt tăng cũng  nể mặt Phật chứ đúng ? Cho nên em bảo cô  một ngày  bên  lấy một , chỉ lấy lượng đủ ăn trong ngày, nhưng hình như cô   bất mãn với điều , nhưng mà nếu em đưa nhiều cho cô , bên nhà  đẻ của cô  sẽ qua lấy , em còn  thể  thế nào bây giờ? Chuyện   giải thích với Trường Thắng một chút ." 
Hàn Văn Hồng   mặt mày  chút nặng nề: "Em yên tâm,  sẽ  với Trường Thắng." Cố Lệ lập tức chuyển qua đề tài , hầm một con gà,  hấp con cá lư, cuối cùng tưới lên mỡ hành và nước tương, vô cùng thơm ngon. Còn  một tô canh rong biển và một đĩa rau xanh, các món ăn thật sự  phong phú. Cả gia đình đoàn tụ bên  ăn bữa cơm, cơm nước xong giao cho Hàn Văn Hồng  thu dọn, Cố Lệ cầm quần áo đến nhà tắm tắm rửa. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-172.html.]
Lúc  bà Hàn mới  thời gian rảnh  chuyện quê nhà với con trai. Nói việc Lệ Lệ giúp đỡ lương thực cho thôn quê, tìm  nhiều lương thực như  cho nhà họ Hàn, còn tìm cho đội sản xuất 5000 cân lương thực,  mà Hàn Văn Hồng  chút lo lắng. Anh lo lắng việc  của vợ  sẽ  truyền  ngoài. 
"Không cần lo lắng, đội trưởng  kín miệng nhất, năm đó  quân giặc bắt  tra tấn, lúc đó ông  mới mười mấy tuổi, nhưng mà một câu cũng   ." Bà Hàn . 
Lúc  Hàn Văn Hồng mới   gì, đội trưởng là  vô cùng  uy tín ở trong thôn, cũng là thật sự đáng tin. Nói xong những việc , bà Hàn  bắt đầu mắng  sáu nhà họ Hàn: "Thật sự   thứ  lành gì, tình hình bây giờ là thế nào, mua lương thực  cũng    một tiếng,  đó càng là giấu nhẹm   , tự  lén lút cầm  thị trường bán với giá cao, chỉ  tiền là lọt  trong mắt nó,   còn bởi vì bán lương thực   đánh vỡ đầu, trực tiếp   bệnh viện,  cũng  thèm phản ứng nó, chỉ nhờ một  ở quê quán tình cờ  trong thành trở về báo tin, bảo vợ nó đến chăm sóc,  coi như   đứa con trai ." 
Hàn Văn Hồng nhíu mày: "Anh sáu thật sự    việc như ?"
"Chẳng lẽ là  oan uổng nó? Hiện tại  chỉ  , mấy   cả,  hai của con đều  nhận nó, đương nhiên là nó cũng  nhận chúng . Lần  Thủ Hà và Thủ Quốc  đây thăm   hiện tại bọn họ  tính  một nhà, gặp mặt chào một tiếng chú sáu mà nó  thèm đáp ! Đây là nó lục   nhận, nhưng mà chúng  cũng  thèm,  chỉ  với con một tiếng,  về  gặp  nó cũng  cần chào hỏi, về    đường ai nấy !" Bà Hàn  một  dài. 
"Mẹ đừng  giận." Hàn Văn Hồng vỗ lưng thuận khí cho bà, an ủi .