Vừa  nhà  thấy  lương thực  tích trữ trong phòng của ,   ngạc nhiên: "Mẹ, hai  tích trữ  nhiều như ?" Với nhiều bao tải như , chỉ sợ là hơn một ngày cân lương thực. 
Bà Hàn  : "Đều do Lệ Lệ nhạy bén, chỉ   mưa đá  lập tức mua lương thực từ bên ngoài về nhà." Huống chi khi   khác  mua  lương thực, Lệ Lệ  đem đến,   cũng  tính giá cao, đây cũng là một dạng bản lĩnh. Cũng bởi vì  nhiều lương thực như , nên cũng tìm chút thời gian đưa lương thực trở về quê. Biết trong  thời gian ngắn cũng  cần lo lắng cho những   quê, cho nên dù tình huống hiện tại  căng thẳng, nhưng bà Hàn vẫn  bình tĩnh. 
Hàn Văn Hồng cũng   vợ    gì, nhưng cho đến mãi bây giờ  mới  vợ   khả năng đặc biệt,  khi đặt lương thực xuống,    qua bách hóa bên  để tìm vợ ,  lâu  gặp mặt,   nhớ cô. 
"Con  nhà tắm  , khắp  đều  mùi mồ hôi, con  mấy ngày  tắm rửa ?" Bà Hàn hỏi . 
Hàn Văn Hồng phơi nắng cả ngày  vội vàng chạy về, thật sự thì  đường  cũng  từng tắm qua, mùi hương   đúng là  nồng.
"Trước đó Lệ Lệ  dành chút thời gian may cho con một bộ quần áo, cũng   phơi nắng, con  trong phòng lấy , xà phòng cũng là cho con, mau tắm rửa sạch sẽ chút  hãy  tìm Lệ Lệ nếu  sẽ khiến Lệ Lệ ngạt thở." Bà Hàn đẩy   . 
Hàn Văn Hồng   lên hôn Nhị Bảo, nhưng Nhị Bảo cũng ghét bảo đẩy  : "Hôi!" 
"Nhị Bảo cũng bắt đầu ghét cha ." Hàn Văn Hồng  . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-169.html.]
Nhị Bảo   một cái  thật tươi, dáng vẻ nhỏ nhắn  thật sự khiến  khác yêu thích. Hàn Văn Hồng cũng ,   trong phòng lấy quần áo mới, cũng xà phòng    ngoài tắm rửa. 
Anh  mới  khỏi cửa  bao lâu,    đến cửa tìm bà Hàn,  thấy lương thực Hàn Văn Hồng gánh về, nên cũng  đổi chút lương thực. "Con trai   gánh về hai trăm cân lương thực, nhưng đây cũng là cứu mạng, ít nhiều gì cũng nhờ  hai trăm cân lương thực  của nó nếu  nhà của  cũng  nhanh chóng trở thành nghèo rớt mồng tơi, cả nhà đều dựa  nhiêu đây lương thực, thật sự  đổi ." Bà Hàn liền trực tiếp từ chối. Tình hình lúc  như thế nào? Cũng   khi nào lương tiếp tế mới đưa xuống đây, lương thực chỉ sợ ít chứ  sợ nhiều, cho dù  thể bán  ngoài với cái giá  trời nhưng bà cũng   bán, bà cũng   là thằng sáu mê tiền   sống ! 
Bà  trải qua sóng to gió lớn, lúc  tiền bạc  đáng tin cậy, cho dù là vàng cũng , chỉ  lương thực mới đáng tin! Hơn nữa, còn   sang năm  thiếu lương thực nữa  , còn chia sẻ  ngoài ? Không thể nào  chuyện đó! 
"Chia một chút thôi  ? Trong nhà   sớm  còn lương thực." Bà cụ .
Bà Hàn  bà : "Chị  đừng  đùa nữa, chúng  bên  ai mà   nhà chị  điều kiện nhất? Vừa  chẳng     lén đến đây bán lương thực ? Vẫn là mức giá thấp như , nhưng    nhà của chị cũng trực tiếp xách về hai cái túi da rắn!" 
Bà cụ   ngờ  đàn bà quê mùa   hiểu  nhiều chuyện như , chỉ  gượng: "Đó là vì trong nhà   nhiều ."
"Tình hình lúc  thế nào? Dù nhiều cũng  ăn tiết kiệm một chút, nhà của  còn nhiều hơn, ở  quê  còn  cả một đại gia đình nữa." Bà Hàn lắc đầu. 
Bà cụ  tất nhiên  đổi  lương thực, mấy nhà khác thấy bà  tay  trở về, cũng  phí sức dù  cũng  đến lúc cần. Nói đến chuyện , đây cũng là do việc  của Cố Lệ.