Cố Lệ đưa cho Dương Mỹ Ngọc năm mươi cân lương thực, còn dặn dò cô : "Năm mươi cân bột bắp  cô giấu bớt một chút, đừng để hết  ngoài, nếu   cô đến  thấy chắc chắn sẽ lấy ." 
"Cảm ơn cô, cô    nhà  chút ?" 
"   ,  còn  trở về tắm cho hai đứa nhỏ." Cố Lệ  chuyện xong với cô  cũng rời . 
Khu vực của bọn họ  gọi là khu Trường Bình, cả khu Trường Bình đều  mưa đá tấn công, chuyện  còn lên cả báo chí. Hàn Văn Hồng cùng Từ Trường Thắng lúc  mới nhận  tin, cả hai đều ngây ,  đó mới vội xem chuyện gì đang xảy    là thật  ? Sau khi xác nhận  nhiều , họ  thật sự lo lắng vì đó chính là khu Trường Bình chỗ của bọn họ! Hai  vội vàng chạy đến buồng điện thoại bên , lập tức gọi điện về chỗ bộ vận chuyển. 
Bộ vận chuyển bên  cũng nhận  điện thoại, : "Hàn Văn Hồng, vợ của   đến đây gởi lời,  nếu   điện thoại đến thì dặn  yên tâm, trong nhà vẫn còn chút lương thực tích trữ vẫn còn thức ăn!”. Chỉ một câu  khiến sắc mặt Hàn Văn Hồng dịu xuống dần. 
Từ Trường Thắng vội nhận lấy điện thoại: "Vợ của  , vợ   đến gửi lời nào ?" "Không , chỉ  mỗi vợ của Hàn Văn Hồng đến, chỉ  điều vợ của   hôm qua  đến một chuyến nữa, cô   rằng  đưa qua cho vợ của  năm mươi cân bột bắp, tiền thì đợi  trở về sẽ tính ." Nhân viên điện thoại . 
"Được, , , đợi  trở về  sẽ đến thanh toán với chị dâu,  sẽ thanh toán gấp đôi với chị dâu!" Từ Trường Thắng   ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-168.html.]
Cúp điện thoại, hai  đều thở phào nhẹ nhõm. Hai  vẫn  thể chuẩn  lên đường trở về, chỉ là còn  chờ thêm vài ngày nữa, bởi vì công việc vẫn    xong xuôi. Sự chậm trễ   kéo dài hơn một tuần, lúc  hai  mới  thể lái xe trở về. Đầu tháng sáu rời , kết quả mãi cho đến tháng chín lúc  mới trở về. 
Mà lúc , khủng hoảng lương thực trong thành vẫn   qua, hai  lái xe chở một xe lương thực trở về bộ vận chuyển, mỗi  đều  thể xin  hai trăm cân mang về nhà. 
Vào lúc Hàn Văn Hồng gánh hai trăm cân lương thực về nhà, Cố Lệ vẫn đang  , thời điểm  trở về là buổi chiếu bà Hàn đang cho Nhị Bảo ăn cháo đậu xanh. Thằng bé  mới tỉnh ngủ, còn Đại Bảo   học trở . Người máy của Cố Lệ đều bán cho cô giáo cùng với viện trưởng của lớp mầm với giá lương thực rẻ, thậm chí còn lấy danh nghĩa của  lạ quyên tặng cho lớp mầm một ngàn cân lương thực. Chuyện    lớp mẫu giáo báo đến cục công an bên cạnh, cục công an cách lớp mẫu giáo  xa, còn  dán thư khen thưởng,  đó lớp mẫu giáo tiếp tục khai giảng. 
Hiện tại mỗi ngày Đại Bảo đều qua bên   học, thằng bé  thích bầu  khí bên đó. Bà Hàn cho Nhị Bảo ăn cháo đậu xanh xong còn   ngoài  bộ, kết quả   thấy Hàn Văn Hồng trở về. "Thằng bảy?" Bà Hàn phút chốc vui mừng: "Về từ lúc nào ?"
"Dạ, con chỉ mới về." Hàn Văn Hồng mỉm ,  cũng  vợ cũng  lên ca   ở nhà, nên đem hai túi lương thực   chọn  .
Đây là ưu thế của đàn ông, hai trăm cân lương thực  vận chuyển từ bộ vận tải về dễ như chơi, quan trọng là  sợ đám  nào đến cướp! Tìm đàn ông  tìm  như , đáng tin cậy!
"Lương thực từ  ?" Bà Hàn vội hỏi, mấy ngày qua lương thực lúc  so với    đắt, đắt một cách khủng khiếp, nhưng quan trọng là   lương thực, và những loại lương thực từ bên ngoài trồng   còn thấy nữa.
"Chúng con vận chuyển từ phía nam bên  về  nhiều lương thực, đây là do chúng con xin ở chỗ , giá tiền mua lương thực thì dựa theo bên phía nam, một  hai trăm cân."