Cố Lệ lắc đầu: "Không ,  để  trẻ tuổi  cùng." 
"Thủ Hà Thủ Quốc, hai đứa  cùng thím bảy , thím bảy  như thế nào thì cứ  theo!" Lão đội trưởng dặn dò.
"Vâng ạ!" Hàn Thủ Hà cùng Hàn Thủ Quốc đều nghiêm túc gật đầu. Một  là con trai cả của nhị phòng, một  là con trai cả của đại phòng, bọn họ  thể  chủ. Cố Lệ liền mang theo Hàn Thủ Hà cùng Hàn Thủ Quốc xuất phát. Khi đến một cái sân, Cố Lệ liền lấy  hai cái khăn màu đen, bịt mắt Hàn Thủ Hà cùng Hàn Thủ Quốc,  xong mới dẫn bọn họ  . 
Hàn Thủ Hà cùng Hàn Thủ Quốc đều  chút căng thẳng, nhưng về cơ bản họ  cần , họ chỉ  thím Bảy  chuyện với  khác. "Hai  họ là ai?" 
"Các  yên tâm, đều là cháu trai của chồng  ..." 
"Sẽ   chúng   bại lộ chứ?" 
"Mắt   bịt kỹ,   thấy các , hơn nữa   các  mạo hiểm vận chuyển lương thực đến đây, cũng   bán  giá  trời, xem như   nghĩa  tình..." 
"Chúng  đến đây cũng là vì kiếm tiền, cũng   chính nghĩa, thật sự sẽ  bán  chúng  đấy chứ?" 
"Các  bán xong   liền trở về, về   thể gặp    là hai chuyện khác ." 
"Nói như  cũng đúng, chúng  tiền trao cháo múc ?" 
"Được, tiền trao cháo múc." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-165.html.]
Sau một lúc  chuyện đó là đưa tiền giao hàng,  đó  với đối phương một câu: "Chúng   đây, các  mau chở lương thực , hừng đông chủ nhà sẽ thu  căn phòng !" 
"Được !" Cố Lệ gật đầu.
Bên  sải bước rời ,  thực tế là hai  máy công nghệ cao  thuê từ đào bảo,  Cố Lệ đưa  xong  mang trở ,  xong  việc mới xoay  tháo khăn đen cho Hàn Thủ Hà cùng Hàn Thủ Quốc.
"Thím bảy, bọn họ   ?" Hai  vội vàng hỏi. 
Cố Lệ gật đầu: "Hai đứa chờ ở đây, thím về nhà tìm lão đội trưởng cùng với cha hai đứa, dư  liền giao cho các , thím sẽ   mặt nữa." 
"Thím bảy  thong thả!" Hai  đều vô cùng kính trọng . Sau khi Cố Lệ rời , hai  bọn họ kiểm tra lương thực  một  nữa, phát hiện lương thực quả nhiên  ngon,   trộn lẫn cát bụi  gì khác,  mặt bọn họ tràn đầy vui mừng.
"Anh cảm thấy hai   là  nào?" Hàn Thủ Hà hỏi.
"Nghe giọng  thì    ở tỉnh chúng ,  lẽ là tỉnh ngoài? Không    mà thím bảy  quen ?" Hàn Thủ Quốc . 
"Hình như em gái thím bảy  ở chỗ thu mua ..." Hàn Thủ Hà  nhỏ. Hàn Thủ Quốc gật đầu, nhưng dù thế nào  nữa, thím Bảy giúp họ kiếm  nhiều lương thực như  cũng  dễ dàng gì. 
Cố Lệ mang theo lão đội trưởng cùng  cả Hàn và  hai Hàn đến sân nhỏ hẻo lánh  xong,  đó mới từ biệt họ,   rời  mà   đầu . Lão đội trưởng cùng  cả Hàn và  hai Hàn lập tức   kiểm tra lương thực,  khi phát hiện   vấn đề gì mới thở phào nhẹ nhõm. 
"Thủ Hà Thủ Quốc, hai đứa  đến cửa thành kêu gọi  bộ  tới đây, chúng  tranh thủ trời tối vận chuyển lương thực trở về!" Lão đội trưởng quả quyết . 
Đống lương thực     trong đại đội Ngũ Tinh vận chuyển về đội, cũng phân phát cho những xã viên  nộp tiền, đến nỗi những   nộp tiền,  thì thật xin , thật sự  . Trong lúc nhất thời, những  trong thôn cầm  lương thực trong tay đều vô cùng vui sướng, còn những    lương thực, đó chính là đen mặt, còn  xụ mặt, thế nhưng còn  những     hổ  mượn lương thực Có   chịu cho mượn dù chỉ một hạt gạo, thậm chí còn đuổi  .  cũng   da mặt mỏng,  hổ  dám  cho mượn, kết quả là nhà  mượn một ít, nhà  mượn một ít, chẳng  bao lâu lương thực   mượn gần hết, cả nhà già trẻ ôm  . Muốn lấy trở ? Kia thật xin ,   , đều  ăn hết.