Lúc   Cố mới  lòng hỏi: "Bao nhiêu tiền?" 
Cố Lệ một báo  một con ,  thiếu một cắt,  Cố  mà đau lòng,   chút gì đó nhưng  con gái ngắt lời: "Nếu   cần thì thôi,  chồng của con còn đang hờn dỗi trong phòng kìa!" 
Mẹ Cố   cách nào khác, chỉ  thể đưa tiền cho cô, còn  chơi mưu mẹo: "50 cân con chở qua thì  trả tiền cho con." Đưa qua còn  bà trả tiền ? Không  cửa .
"Nếu  trả hết thì chiều tối nay con chở qua, còn nếu   trả thì chỉ  hai mươi cân ,   nhiều." 
"Con bé chết..." Mẹ Cố  định mắng là con bé c.h.ế.t tiệt , kết quả bắt gặp ánh mắt đó của con gái, bà  cũng  mắng  , một bên đau lòng trả tiền, một bên : "Đứa con gái bất hiếu!" 
Cố Lệ cũng  hề khách khí nhận tiền,  đó đưa bà   cửa: "Phần còn  chiều tối con đưa qua, bây giờ   về  ." 
"Ngay cả bữa cơm cũng  mời tao ăn, chỉ cầm quả trứng gà luộc và hai cái bánh như  mà  tống cổ tao?" Mẹ Cố vô cùng bất mãn. 
Cố Lệ  bà  một cái,  Cố   gì nữa, lập tức xách theo lương thực rời . Kết quả còn  đến nửa tiếng đồng hồ  bà   chật vật  trở , Cố Lệ sửng sốt một chút: "Mẹ,    ?" 
"Hai mươi cân lương thực     tên trời đánh nào cướp  !" Mẹ Cố òa lên một tiếng, trực tiếp   tiếng. Bà   cướp lương thực cũng  đuổi theo, kết quả   là  trai chạy quá nhanh, bà   đuổi theo, nhưng đó chính là hai mươi cân lương thực đó! 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-159.html.]
Cố Lệ  dáng vẻ chật vật  của bà ,   nhưng cô nhịn : "Việc    liên quan gì đến con, con  đưa lương thực cho , là bản    chú ý." 
Mẹ Cố thở dốc, đứa con gái   lương tâm ! 
"Được , hiện tại con đưa  trở về nhé." Cố Lệ cũng , bảo  Cố  phía ,  ôm 50 cân hạt ngô, cô chở  Cố đến nhà họ Cố. Sau đó cũng   đầu  mà rời , cũng    nhà, nếu  sẽ   cô ăn luôn. 
Cô đến bên Cố Quân và Cố Quyên, kể chuyện  Cố  cướp lương thực, tình hình bên ngoài  rối loạn. 
"Chị  cần lo lắng cho bọn em , bên  bọn em  an ." Cố Quân . 
"Em  qua xem bên nhà họ Trần ?" Cố Lệ hỏi cô .
Cố Quân gật đầu: "Thím Trần đến bộ phận thu mua gặp em, hỏi em  mua  lương thực  , bảo em nếu là  đủ ăn thì tìm thím , thím  bỏ tiền mua  ít lương thực." Còn ở bên ngoài bộ phận thu mua chờ cô tan ,  đó đưa cho cô  mười cân bột ngô, bảo cô  cầm về nhà ăn. Gia đình nhà chồng mà chị hai chọn cho cô  thật sự   gì để chê. 
Cố Lệ cũng  lòng, Cố Quyên hỏi: "Lệ Lệ, cha  đủ lương thực ăn ?" "Sao  thể  đủ, chỉ cần bọn họ  phung phí thì ăn một tháng cũng  thành vấn đề." Cố Lệ . 
Lúc  Cố Quyên mới nhẹ nhàng thở ,  thở dài: "Hiện tại bên ngoài thật sự  loạn." 
"Chị, tạm thời chị đừng   ngoài, ở trong nhà với bọn nhỏ là ." Cố Lệ  chị . Cố Quyên gật đầu, hiện tại thật sự  thích hợp   ngoài bán lương thực, bởi vì bên ngoài quá rối loạn, đều giống như tranh đoạt, cho dù  lòng nhưng mà    lá gan , nếu  sẽ  dễ dàng xảy  chuyện, cho nên vẫn nên đợi  . Chỉ chớp mắt  trôi qua nửa tháng, trải qua nửa tháng lên men , lương thực trong thành cũng là vô cùng khẩn trương.