Ngược  Cố Lệ đến bên chỗ Cố Quân, đưa một túi lương thực tới. Cố Quân  nghĩ chị  còn  thể đem nhiều lương thực đến đây như , còn Cố Quyên thì lôi kéo em  sang một bên  chuyện. 
"Lệ Lệ, tình hình trong nhà em  ? Lương thực bên  vẫn còn  ít ,  cần đưa  đây, lúc  lương thực quý như !" 
Cố Lệ gật đầu: "Chị cả, chị yên tâm, những chuyện  em đều  tính hết, chỉ là  mắt chị   thể ở nhà trông chừng tụi Hiểu Nguyệt, ở bên ngoài hiện tại đang  loạn." 
"Chuyện   cần em , cũng  cần đến đây, em cứ chăm sóc thật  cho tụi Đại Bảo là !" Cố Quyên gật đầu. 
Cố Lệ lúc  cũng  nhiều lời,  đến dặn dò Hiểu Nguyệt cùng Hiểu Tinh để hai chị em lúc     ngoài: "Hiện tại bên ngoài  loạn, hai đứa cùng Tô Minh và Tô Ngọc chơi cùng  trong sân là ."
"Dạ dì hai, tụi cháu  !" Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh đều gật đầu. 
Cố Lệ  đến chỗ hai  em Tô Minh và Tô Ngọc: "Hiện tại bên ngoài là thời điểm quan trọng, lương thực cũng  khan hiếm, nhưng mấy đứa đừng  lo, tiền lương là mười cân lương thực một tháng, cũng   ít với hai đứa, nhưng hai đứa cũng cần  chú ý an ,  ngoài càng ít càng , trong sân  rộng, hai đứa cứ ở đây chới với Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh là , hai con ch.ó  cũng  thể bảo vệ mấy đứa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-152.html.]
"Dạ dì Lệ, tụi cháu  !" Tô Minh còn nghiêm túc gật đầu.
"Đứa bé ngoan." Cố Lệ gật đầu, bóc vỏ kẹo sữa bỏ  miệng tụi nhỏ. 
Cố Lệ   ở lâu  về nhà, cũng thấy  vẻ mặt u sầu của bà Hàn. "Mẹ, nếu  quê  thiếu lương thực, thì chúng  bên  vẫn  thể đưa qua đó một ít, chúng  tích trữ nhiều như  chính là để chuẩn  cho ngày ,  cũng đừng lo lắng." Cố Lệ an ủi . 
"Lệ Lệ,  cảm ơn con!" Bà Hàn   trong lòng cũng dễ chịu  ít, cảm kích . Dù   quê còn  ông cụ, con trai, con dâu cùng mấy đứa cháu trai và cháu gái, nên bà  lo lắng, nhiều  như , lỡ gặp chuyện  may thì ? Đang êm ,  đột nhiên  xảy  thiên tai như , thật khiến   sợ  chết. Mà còn là  lúc ! 
Đại đội Ngũ Tinh hiện tại cũng  hoảng loạn, nhưng  chỉ mỗi đại đội Ngũ Tinh nơi ở của nhà ông Hàn, mà còn là cả xã Hồng Kỳ lúc  cũng  hoảng sợ, thậm chí là  bộ khu vực. Ông Hàn và mấy  con trai  đến đại đội để họp. Mà chị dâu cả Hàn cùng chị dâu thứ hai nhà họ Hàn ở cùng một chỗ, sắc mặt của ai cũng trắng bệch, những cô gái khác trong thôn cũng giống , đều là vẻ mặt tang thương. Thiên tai nhân họa như , ai thấy mà  sợ tang thương? Một nhà già trẻ đều dựa  một vụ lương thực  để vượt qua mùa đông, kết quả   mưa đá  hỏng hết, hiện tại   thu hoạch, những ngày    thế nào đây? Chờ đến trời lạnh, đến lúc đó tuyết sẽ bao phủ các ngọn núi, còn   sẽ c.h.ế.t đói ? 
Ông Hàn dẫn theo  cả nhà họ Hàn và  hai nhà họ Hàn và những  khác từ cuộc họp của đại đội trở về, sắc mặt ai cũng vô cùng nghiêm trọng.  ông cũng là   quyết đoán,  đến căn nhà cũ bên  liền  với các con: "Những ngày kế tiếp chỉ sợ là  cố chịu đựng, mấy đứa bây giờ trở về lấy tiền trong nhà , lập tức   thành xem  lương thực nào  để mua, cho dù lương thực  sâu cũng  mua về,  bao nhiêu thì mua bấy nhiêu!" 
Anh cả nhà họ Hàn và những  khác cũng  dám do dự,   hai lời  xoay  trở về lấy tiền. Chị dâu cả nhà họ Hàn sớm  chuẩn  tiền, của cải đều ở đây: "Anh dẫn theo Thủ Quốc, Thủ Gia  cùng nhất định  mua nhiều một chút, nhà chúng  nhiều  như !"