Lý Hồng Hà : "Chuyện như  cần   báo lên mới đúng, đây là tranh đua sĩ diện cho nhân viên quầy hàng chúng !" 
Cố Lệ  : "Quản lý    kiểm tra đối chiếu sự thật." Cứu  chính là cháu ngoại gái của cô, nên cô  cần hồi báo, cứu thì cứu thôi,  quan trọng.  nếu tổ chức  khen thưởng vinh dự gì đó cho cô,  thì cô cũng sẽ  từ chối,   rằng  một thanh danh  vô cùng quan trọng, cũng là việc   mặt mũi sự, quan trọng nhất chính là  vinh dự thì   gió thổi cỏ lay gì là  thể lay động  cô. 
Thời đại   việc hiệu suất cũng là vô cùng nhanh, quản lý trực tiếp  qua hỏi thăm, hàng xóm láng giềng cũng  nhiệt tình, chỉ  ngôi nhà rách nát của nhà họ Vương  cho    lúc đó lửa lớn đến mức, nhưng dì hai của Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh cứ như   màng an nguy của  xông  bên trong, lúc đó còn   bên trong tiếng cây cọt ngã xuống, dọa   sợ c.h.ế.t khiếp. Thuận tiện cũng mạnh mẽ lên án nhà họ Vương một hồi,   chính là cháu gái ruột thịt của nhà họ Vương, hổ dữ cũng  ăn thịt con,  mà bọn họ  tự  bỏ chạy, cũng  thèm quan tâm đến cháu gái ruột, suýt chút nữa  hai đứa bé  thiêu c.h.ế.t ở bên trong. 
"Đơn vị các  nhất định  khen ngợi dì hai của bọn họ, lúc dì hai bọn họ ôm hai đứa nhỏ chạy  ngoài, mái tóc vẫn còn  đốt cháy đấy!" 
Câu     quản lý vung bút mực   bảng báo cáo,  đó truyền lên từng tầng từng tầng một, cuối cùng  truyền xuống từng tầng từng tầng một. 
Cố Lệ   tặng khen thưởng 'Thấy việc nghĩa hăng hái  '. Không  tới việc cô nhận  một tờ giấy khen, còn nhận  một cái ly tráng men và một cái chậu rửa mặt, bên   hai chữ 'Vinh quang'. Trong lúc nhất thời, Cố Lệ trở thành  nổi tiếng trong bách hóa, nhưng mà cô  khiêm tốn, vẫn luôn  dù là ai khác khi   bên trong còn  trẻ nhỏ còn   cứu  thì chắc chắn   cũng sẽ xông   cứu  thôi, càng  cần     chính là cháu ngoại gái ruột thịt của , cô  chút thẹn với khen thưởng của tổ chức.  cô càng  như ,    càng xem trọng cô hơn, cảm thấy cô  thành thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-144.html.]
Hôm nay Cố Lệ  trở về  nhờ bà Hàn cắt tóc giúp cô, dù  cũng cho    thấy ,  thể cắt . Ừm, cô chính là  phụ nữ tâm cơ như  đấy. Bà Hàn cảm thấy đáng tiếc: "Mái tóc  của con thật sự  trơn bóng,  đen  bóng, thật sự quá đáng tiếc,  cháy nhiều như ." 
"Không  việc gì, về  sẽ dài  trở  thôi,  cứ cắt  ạ." Mặc dù Cố Lệ cũng cảm thấy đáng tiếc, nhưng mà cũng chỉ  thể như  thôi. 
Bà Hàn gật đầu  cắt tóc cho cô, cắt kiểu tóc nữ cán bộ. Khi chất của Cố Lệ lập tức  đổi thành một kiểu khác, trở nên giỏi giang hơn  nhiều. 
"Mẹ,    cắt tóc ?" Đại Bảo và Nhị Bảo ở bên ngoài chơi về thì  thấy một   khác, thằng bé lập tức . 
"Những phần tóc đó  đốt trụi, khó coi, nên tạm thời cắt ,  ?" Cố Lệ soi gương hỏi . "Đẹp,  của con như thế nào cũng  cả." Đại Bảo  ha ha. Nhị Bảo cũng  đây ôm chân  thằng bé, lúc  bế lên là lập tức vươn  tới hôn  một cái,   nhất,  cho phép phản bác! 
Cố Lệ  một tiếng, dẫn theo bọn họ  rửa tay ăn cơm, xong  mới tắm rửa  tống cổ bọn họ lên giường chuẩn  ngủ.
"Lệ Lệ, đây là tiền  đổi hỗn hợp bột đậu với mấy bà ." Bà Hàn khẽ cầm tiền đưa cho cô. Hiện tại nghiệp vụ của bà Hàn càng ngày càng lưu loát hơn, nhưng mà bà cụ  cẩn thận,  từng đổi nhiều. cũng  mấy cân lượng nhỏ như  thôi, còn cách một  thời gian mới đổi một , đại khái một tháng  thể kiếm  một vài đồng tiền như .  vài đồng cũng là tiền, Cố Lệ đều nhận.