"Em  cho chị  em mơ thấy một giấc mơ  , hơn nữa     chị  sẽ  nhốt hai chị em ở trong phòng nữa  ?" Cố Lệ nhớ tới chuyện  cũng là nghĩ mà sợ, nhịn   nên hỏi. Hôm nay cũng vì lo lắng cho nên cô mới  đây sớm hơn, nếu như cô   trễ một chút thì hậu quả thật sự  dám tưởng tượng! 
Cố Quyên hối hận : "Chị   nhốt hai đứa nhỏ , nhưng những cái tiểu súc sinh sẽ tàn nhẫn bắt nạt hai đứa nhỏ!" 
Cố Lệ hỏi  trọng điểm: "Hiện tại chị tính như thế nào?"
"Chị  ly hôn!" Cố Quyên  hề  chút do dự nào nữa: "Cho dù    ngoài  ăn xin cũng , chị cũng  thể nuôi sống hai chị em bọn họ, dù  cũng  hơn ở trong ổ súc sinh nhà họ Vương , ở bên    chừng hôm nào sẽ mất mạng!"
Cố Lệ   mới nhẹ nhàng thở , cô chỉ sợ  khi trải qua một đại nạn lớn như , kết quả Cố Quyên vẫn còn  tiếp tục sinh sống cùng  , như  thật sự quá  thú vị, cũng may chị vẫn  hồ đồ đến mức đó.
"Chị bằng lòng ly hôn thì chắc chắn em sẽ giúp chị, mặc kệ là Hiểu Nguyệt  là Hiểu Tinh, em cũng đều sẽ giúp chị tranh thủ." Cố Lệ . 
Cố Quyên lắc đầu: "Không cần tranh thủ, bà già  ước gì chị cùng Vương Vinh ly hôn, bà  chê chị  sinh  con trai, cũng chê Hiểu Nguyệt và Hiểu Tinh, thậm chí cho hai đứa nhỏ uống nước rửa nồi cũng cảm thấy là lãng phí. Chị  dẫn hai đứa nhỏ  sẽ  dễ dàng, hơn nữa   suýt chút nữa nhà họ Vương  thiêu sống hai đứa nhỏ, bọn họ cũng xứng tranh với chị?"
Cố Lệ gật đầu: "Vậy   vấn đề gì, đến nỗi  ăn xin nuôi sống hai chị em bọn họ thì  đến mức đó , nếu chị ly hôn thì trực tiếp dọn đến ở cùng em gái , em sẽ sắp xếp công việc cho chị , chỉ xem chị  đồng ý bước  một bước    thôi." 
Cố Quyên   hai lời: "Chỉ cần  thể kiếm tiền nuôi sống bọn nhỏ thì việc nặng, việc dơ bẩn gì chị cũng sẽ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-143.html.]
Cố Lệ : "Em  nộp tiền viện phí ,  thể ở  ba ngày, trong tay còn tiền  ? Không  thì em cho chị mượn một ít ." 
"Trong túi chị ,   em cho tiền chị luôn mang theo bên ." 
Cố Lệ cũng   gì, cô  đồng hồ: "Em  trở về   , chuyện còn  chỉ cả tự  xem   ?" 
"Em mau  , giờ    đến muộn ?" Cố Quyên lộ vẻ mặt áy náy, vội vàng . 
Cố Lệ cũng  về  để  , Lý Hồng Hà  thấy cô đến thì nhỏ giọng : "Chị còn tưởng em xảy  chuyện gì nên  xin nghỉ giúp em ." 
Cô đến chậm  một tiếng rưỡi. Cố Lệ tạm thời   chuyện với cô , mà qua bên quản lý  rõ sự việc , mái tóc của cô  đốt trụi  ít, đây chính là bằng chứng  nhất. 
"Không  việc gì, cô   , cho dù đó chính là cháu ngoại gái ruột thịt của cô, nhưng cô   cũng là thấy việc nghĩa hăng hái ,  sẽ  xác minh một  , nếu đúng là sự thật thì  sẽ báo cáo lên cấp ,  khi bên  sẽ phát khen thưởng xuống cho cô đấy!" Quản ký nghiêm túc . 
"Vậy quá ngại ?" Cố Lệ  một tiếng: "Địa chỉ là... Quản lý,   thể hỏi hàng xóm xung quanh một chút, bọn họ đều ." 
Nói chuyện với quản lý xong, Cố Lệ mới trở về tiếp tục  , cũng kể  sự việc một  với Lý Hồng Hà. Lý Hồng Hà sợ nhảy dựng,  xem mái tóc  đốt cháy  ít của cô: "Em thật sự  cứu hai chị em bọn họ!" 
"Có ai ngờ sẽ xảy  chuyện như ?  mà em gặp    thể  , hai chị em bọn họ mới bao lớn chứ,  đều là mạng sống của chị cả em, nếu thật sự xảy  chuyện gì thì chị     đây?" Cố Lệ lắc đầu. Lúc  tình hình thật sự  hung hiểm, cho dù hung hiểm   cách nào cũng  xông .