Bà   quá rõ tiền lương và tiền thu nhập thêm của con trai, nhưng cũng tính  đại khái. 
"Anh   là  tiền đều  Dương Mỹ Ngọc cho nhà  đẻ mượn xây nhà." Cố Lệ . 
Bà Hàn sửng sốt một chút, gương mặt chợt hiện lên vẻ ngơ ngác: "Cho nhà  đẻ mượn hết? Như   thể đòi   ?" 
Cố Lệ lắc đầu: "Đây là chuyện của  , con cho vay  tiền  là   giấy vay nợ, cuối năm nay    trả một trăm đồng tiền đó." 
"Còn  giấy vay nợ?" Bà Hàn    con dấu với ánh mắt tán thưởng.
Cố Lệ  với điệu bộ đương nhiên: "Mặc dù Văn Hồng và    quan hệ , cũng vì mối quan hệ   nên mới cho   mượn tiền, nhưng giấy vay nợ cũng cần  , đây là để tỏ rõ thái độ của hai bên." 
Đừng  cái gì mà với quan hệ của chúng   cần   giấy nợ,   quan hệ  thì còn kém một tờ giấy vay nợ  ? Đây là một thái độ nên  của   vay tiền,  ? Vậy xin ,  cho vay.  mà  một  việc cần  phụ nữ  mặt, Từ Trường Thắng  là cô đưa  đề nghị  giấy vay nợ  là , vẫn   như một với Hàn Văn Hồng. Việc  cũng  ảnh hưởng quá nhiều đến Cố Lệ. 
Bà Hàn   lòng, Lệ Lệ  điểm  , đó là  lý trí và rõ ràng! 
"Con   ngoài dạo một chút,  trông Đại Bảo và Nhị Bảo nhé." Cố Lệ . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-138.html.]
"Cũng  còn sớm nữa, đừng   ngoài ?" Bà Hàn  con dâu định   gì,  nhịn  mà .
Cố Lệ mỉm : "Không  ạ, hiện tại  khí của xã hội là như , ai dám xằng bậy?" 
"Vậy con  nhanh về nhanh." Bà Hàn . 
Cố Lệ   ngoài dạo hai tiếng đồng hồ, kiếm lời mấy mao tiền  trở về. Tình hình chung đều là kiếm  chừng đó tiền, nhưng nhiều lúc cũng sẽ kiếm cái    một khối tiền,  tính tiền lương, chỉ tính thu nhập từ công việc  thì mỗi tháng Cố Lệ cũng  thể kiếm   tiền còn cao hơn cả tiền lương. Cũng bởi vì nguyên nhân , cho nên Cố Lệ định mức thức ăn tiêu chuẩn trong nhà cũng  cao. 
Sữa bò là món cần   đó, cần  bổ sung thêm Canxi, hơn nữa cũng cần  các  nhiều nguyên tố vi lượng khác. Còn  chính là trứng gà, đây là protein chất lượng . Còn thịt thì ít mua hơn, nhưng cũng là ba ngày  thể ăn một bữa, mấy thứ cá tôm đó cũng  xen kẽ bổ, tính  điều kiện sinh hoạt cũng khá , nhưng cũng  tiêu xài đến tiền lương của Hàn Văn Hồng, tiền của  là để dành, để đến   cải cách mở  cũng  chút tiền vốn  buôn bán,   ? 
Thời tiết hiện tại càng ngày càng nóng, hôm nay Cố Lệ cầm một quả dưa hấu  đây đưa cho Lý Hồng Hà. "Chị Hồng Hà, em  thấy   bán dưa hấu, cảm thấy  vẻ ngon nên mua hai quả, quả  chị  ? Nếu  cần thì lát nữa em đưa cho em gái của em cầm về ăn."
Làm  Lý Hồng Hà  thể  cần, cô vô cùng vui mừng trả tiền cho Cố Lệ,  lòng : "Quả dưa hấu     là ngon , ánh mắt của em   đấy!"
"Không  do ánh mắt của em , mà là do đám dưa hấu  đều  , nếu  thì em cũng sẽ  mua dư một quả." Cố Lệ . 
Lý Hồng Hà : "Hôm nay thật là quá oi bức, như là rơi lửa xuống , buổi trưa hôm  chị  đây mà quên đội mũ, suýt chút nữa   cảm nắng !"
Cố Lệ chợt nhớ  tháng tám năm nay  xuất hiện mưa đá. Tháng tám năm nay sẽ là một tháng tai họa, bởi vì bên  là khu vực duy nhất  mưa đá lớn!  tháng tám là giai đoạn nào? Là giai đoạn hoa màu  đến kỳ thu hoạch hoặc là sắp đến kỳ thu hoạch. Sau khi xuất hiện trận mưa đá lớn như , trong lòng dân chúng thật sự  tuyệt vọng.