"Nhị Bảo  em đút,  cần ,  cứ ăn  là ." Cố Lệ cũng  quan tâm ai ăn  ai ăn muộn, bởi vì cho dù cô  cho Nhị Bảo ăn thì  cũng sẽ ăn từ từ chờ cô.
Nhị Bảo  dang tay về phía  ,  dễ dàng để cho thằng bé ăn, bởi vì thức ăn  ngon nên thằng bé mới ăn một lúc  no.
"Nhị Bảo, con tự   chơi ." Cố Lệ đặt thằng bé xuống, Nhị Bảo liền loạng choạng  về phía món đồ chơi của ,  đó  xuống chơi,  ngoan. 
"Mau ăn." Cố Lệ lúc  mới  . Hàn Văn Hồng mỉm  ăn cùng cô, Cố Lệ thường thường chăm sóc Đại Bảo một chút, thấy  bé ăn đầu cá  ngon lành,  còn  kỹ xảo nên  khỏi hỏi: "Sao tuổi còn nhỏ mà  ăn đầu cá giỏi như ?" 
"Giống , khi còn nhỏ  cũng như ." Hàn Văn Hồng . 
Đại Bảo  toe toét với cha ,  đó nịnh nọt : "Mẹ,  hầm đầu cá ngon thật đấy!" 
" nó   thịt, thịt cá  ngon hơn ?" Cố Lệ . 
"Ngon, nhưng mà đầu cá càng ngon!" Đại Bảo  . 
"Ăn từ từ,   nhiều xương." Cố Lệ cũng . 
Đại Bảo gật đầu, tiếp tục nhấm nháp đầu cá. Cố Lệ   đầu  liền  thấy một cái đùi gà rơi  trong bát của , Hàn Văn Hồng  cô : "Em ăn nhiều một chút." 
Cô bật , nhưng cũng  từ chối lòng  của , cái đùi gà  vốn dĩ định cho  ăn. Còn dư   nhiều canh gà, nhưng thật sự ăn  hết, cho nên cô cho  bát đậy kín, giữ  nấu mì canh gà  món gì đó cũng khá .
"Ngày hôm qua chỉ mới tắm rửa sơ qua, hôm nay ba con các ngươi cùng   nhà tắm ?" Cố Lệ . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-130.html.]
"Con giúp ba xoa lưng!" Đại Bảo lập tức .
"Được." Hàn Văn Hồng còn liếc  sang vợ , ánh mắt  khiến Cố Lệ  chút sợ hãi, cô nuốt nuốt nước miếng. 
Hàn Văn Hồng thu dọn chén đũa xong liền mang theo hai đứa con trai  nhà tắm, còn Cố Lệ  tắm trong nhà . Chờ  khi bọn họ tắm rửa trở về, Đại Bảo cùng Nhị Bảo cũng  buồn ngủ, cô để cho hai  em  ngủ, lúc  hai vợ chồng mới  thời gian  chuyện. 
"Ngày mai  đến chỗ cha  em ăn bữa cơm ?" Cố Lệ hỏi. 
"Vậy thì ngày mai  sẽ  mua một chai rượu." Hàn Văn Hồng gật đầu. 
Cố Lệ   : "Lần    ngoài bên ngoài,   chuyện gì   với em ?"
"Không ." Hàn Văn Hồng  thẳng  : "Anh tuyệt đối trung thành với vợ!" 
Cố Lệ lúc  mới hài lòng, khịt mũi : "Anh nên nhớ  là  đàn ông của gia đình, nếu như em phát hiện   ở bên ngoài  chuyện đắc tội với em, một   thể chứa hạt cát trong mắt như em sẽ  nhân nhượng, đến lúc đó hai đứa con trai cũng   theo em!" 
Hàn Văn Hồng ôm cô  lòng: "Để  xem cái miệng nhỏ    bằng d.a.o ,  em  thể  những lời đ.â.m thấu tim  như ?"
Cố Lệ ngẩng mặt  : "Vậy   kỹ xem, miệng     bằng d.a.o ?" 
Hàn Văn Hồng  nhịn  hôn một cái, cẩn thận nếm thử  : "Còn ngọt hơn cả mật ong." Khuôn mặt Cố Lệ đen , lưng lưng nước mắt tức giận : "Anh luôn luôn vô lương tâm như , trở về cũng   chuyện đàng hoàng với em, chỉ luôn nghĩ đến chuyện ." 
"Đang  mà,   bận việc  ." Hàn Văn Hồng xoay  , chẳng qua hai  con trai còn đang ngủ ở bên cạnh, cho nên động tác của  cũng  quá lớn, nhưng  ghét bỏ   ghiền, cho nên  khi  đầu kết thúc,  liền ôm hai đứa con trai sang phòng bên cạnh.