"Cứ  chị ,   chồng ở đây  thể sinh bao nhiêu con cũng , sinh thêm con   về già cũng  áp lực, chỉ  lúc  thì cực khổ một chút, ai cũng  thôi, nhưng chịu đựng một chút cũng sẽ qua." Suy nghĩ của Lý Hồng Hà   phù hợp với thời gian . 
Cố Lệ mỉm . Sau khi đề cập đến chủ đề sinh con, Cố Lệ cũng bắt đầu nghĩ về Hàn Văn Hồng,     dậy . Vốn  mệt, tối qua trở về còn cày ruộng tận ba , buổi sáng  tỉnh dậy cũng     ngủ say ở đó. 
Hàn Văn hồng lúc  cũng  tỉnh. Chỉ  điều cũng  mới ăn sáng xong, hai bát mì đêm qua  trở về ăn cũng  sớm tiêu hóa hết, dù  khi trở về  đói bụng, còn lôi kéo vợ   chuyện đó mấy ,  khi  xong bụng cũng đói kêu thành tiếng. 
"Mẹ, chiều nay con chở  trở về quê một chuyến nhé?" Hàn Văn Hồng  ăn  hỏi. 
"Vậy  trở về ở hai ngày ? Xong  chờ con khi nào lái xe sẽ chở  về  ?"Bà Hàn  . 
Hàn Văn Hồng gật đầu: "Dạ ,  cứ  thu dọn ít đồ , chờ Lệ Lệ tan ca trở về, ăn cơm trưa xong con sẽ chở  ." 
Bà Hàn  tít mắt  thu dọn ít đồ đạc,   Lệ Lệ còn may cho bà một bộ đồ mới,   trở về  mặc mới , bộ đồ   bà vẫn còn mới  cần . Chỉ  điều, những chuyện  cũng  quan trọng, quan trọng là   bà trở về  để cho chị em dâu thấy, xem bà  trong thành phố  sống tồi tệ như trong suy nghĩ mấy  đó  ! 
Cố Lệ tan ca trở về, lúc  mới nhận  tin : "Sáng mai   trở về ? Có dẫn Đại Bảo và Nhị Bảo về quê  ở một đêm luôn ? " 
Hàn Văn Hồng   thể ở  quê chờ, một tháng  mới về  vài ngày,  ôm vợ  mềm  thơm ngủ ngược  còn ngủ  quê, thì  đúng là thằng ngốc: "Anh  dẫn Nhị Bảo theo, nhưng  ngủ ở quê. Tối  về." 
" đúng, cần gì để thằng bảy ngủ ,  ở  hai ngày là  ." Bà Hàn . 
Cố Lệ , cũng bắt đầu chuẩn  ít đồ để  chồng mang về. Đưa một bao đường nâu: "Bao đường nâu  là cho chị cả,  mang về nhé, cha ở bên  ăn cũng  phiền chị   ít." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-126.html.]
Bà Hàn  vui: "Cần gì  ? Lần  con còn giúp nó bán  nhân sâm với giá  như ,  cần  đem đường nâu về, cũng  cần đưa cho nó." 
Cố Lệ  để ý: "Không   , cũng chỉ là một bao đường nâu đưa chị dâu cả   thì thôi,   sẽ  đưa nữa." 
Bà Hàn cũng   gì nữa, Cố Lệ  thu dọn một vài món khác, như chút bánh quý vân vân. Chính là để  Hàn cầm về cho mấy đứa cháu trai, cháu gái, dù  bà nội từ trong thành phố về cũng  mang chút quà gì cho mấy đứa cháu nội. 
"Mẹ,   hỏi bác gái Hạ một chút, hai cái áo ba lỗ mà con nhờ bác gái may cho cha  xong  nhé." Cuối cùng Cố Lệ mới . 
Bà Hàn vội hỏi: "Con may áo ba lỗ cho cha  gì? Con  từ lúc nào." 
"Từ  cha đến đây, con thấy áo ba lỗ   cha cũng  cũ,  lúc đồng nghiệp bên  của con  một mảnh vải  , nên con  mua , cũng nhờ   hỏi bác gái Hạ giùm con." 
"Cần gì  tốn tiền như ." Bà Hàn giận cô liếc cô một cái: "Được , để  đến đó hỏi." 
"Vợ." Hàn Văn Hồng trực tiếp ôm vợ   lòng,      vợ  như  chứ? 
"Trời còn sáng   gì ." Cố Lệ vội   ngoài, cũng đẩy  , chỉ  điều cô đẩy   nổi. 
"Anh   gì em, chỉ ôm em một cái." Hàn Văn Hồng . 
Cố Lệ  điên mới tin , quả nhiên, ôm một lát  liền hôn lên. "Con trai  còn đang  đó." Cố Lệ lập tức đẩy  . Hàn Văn Hồng xoay đầu liền  thấy con trai nhỏ đang chớp mắt  bọn họ, thấy cha  , Nhị Bảo cũng nhoẻn miệng , cũng   ôm đến hôn  một cái!