Lý Hồng Hà thở dài: "Chị cũng   cho, tiền lương của hai vợ chồng chị tuy rằng  ít, nhưng còn  nuôi mấy đứa nhỏ, ngày thường đều là trứng chọi đá, nếu    em luôn đổi cho chị một ít lương thực, thì chị còn  tiêu nhiều tiền  chợ đen đổi, mỗi tháng  tiết kiệm  bao nhiêu, nhưng mà chồng chị , coi như tiêu tiền mua yên tĩnh, dù  đó cũng là ba  của  , chị cũng  thể nắm  bỏ, đành cắn răng đưa mười đồng tiền." 
Cố Lệ lắc đầu: "Bất công như   bằng cha  em." 
Lý Hồng Hà : "Mẹ em trọng nam khinh nữ, nhưng vẫn còn  chán,   chuyện của em gái thứ ba của em chắc chắn sẽ  tệ, nhưng  thật, hiếm khi nào gặp   chồng như  em, và may mắn lắm mới   con dâu bà ." 
Cố Lệ  phủ nhận chuyện , thật sự thì  chồng của cô  thể chê , thật  Cố Lệ ,  chồng của cô cảm thấy cô tiêu xài  nhiều, chỉ  điều bà cụ   chừng mực,  mặt sẽ nhắc nhở hai câu, những chuyện khác cũng   nhiều. Nhất là khi thấy cô  khi xong cơm nước còn   ngoài,  cô  kiếm một  tiền nhỏ,  ít  dặn dò cô  cẩn thận, khi cô trở về cũng sẽ nấu cho cô nửa bát mì để cô ăn. 
Với  từ   ông Hàn đưa trứng gà đến để đổi với   xung quanh,  khi rời khỏi đây, bà Hàn    một bước, hôm  bà   lấy năm cân khoai lang trong nhà để đổi cho bác Hồng với giá tiền bằng giá chợ,  cầm hai cân bột mì đổi cho nhà thím Hạ giàu . Khi trở về còn nhỏ giọng kể cho cô , Cố Lệ mỉm  chỉ thu tiền vốn,  tiền lời kiếm  từ mỗi một phân đó cô đều  đưa cho bà cụ, nhưng bà cụ  nhận đều đưa cho cô.
"Khi nào em  con nữa?" Lý Hồng Hà  . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-125.html.]
Cố Lệ cau mày: "Em  tính sinh con nữa." Thật sự,   hai đứa con trai  còn sinh chi nữa? 
Lý Hồng Hà   cô   tính sinh nữa cũng  ngạc nhiên: "Sao  sinh nữa, em còn trẻ như , hai vợ chồng cũng  công việc  định, với  còn   chồng ở chung  như . Nếu em sinh con chắc chắn bà  sẽ chăm sóc cháu, chị còn  ngờ rằng khi đó chị còn  nhờ  ruột đến giúp mới chịu đựng , lúc  em  sinh   sẽ hối hận." 
"Sao em  hối hận." 
"Sao   hối hận, em chỉ  hai đứa con trai, một đứa con gái cũng  , chị  em  chúng  ít nhất cũng   một đứa con gái, giống  chị , chỉ  mỗi chị là con gái. Có bất cứ tâm sự  điều gì cũng đều  thể tâm sự với chị, lâu lâu chị cũng  thể trở về bên đó thăm  chị  ở hai ngay, khi trở về chị còn mang theo túi lớn túi nhỏ đưa cho , còn em chẳng lẽ    trông chờ  con dâu ? Cũng    cái phước phần để nhận điều đó ."
Lý Hồng Hà  về  cuối cùng cô  xin nghỉ phép: "Lần  chị đến bệnh viện để chăm sóc cho  chị, hai đứa em dâu  của chị  thể nhờ cậy  ? Không một đứa nào để  thể nhờ cậy , mà  chị cũng  đối xử tệ với hai cô , ngày sinh nở đều hầu hạ cả hai, kết quả    chị té ngã hai  đó chỉ đến lấy lệ  hai ngày    nữa, còn chẳng  đợi chị   đó ? Đám em của chị thì    kiếm tiền nuôi cả gia đình, tất cả đều do chị chăm sóc!" 
Cố Lệ  thấy cũng khá hợp lý, nhưng cô vẫn  nghĩ sẽ sinh, chờ cô đến khi  đất nước cũng  phát triển, đến lúc đó cô cùng hàn Văn Hồng chắc chắn kiếm   nhiều tiền, chỉ cần  tiền, còn sợ  ai hầu hạ ?
Quan trọng chính là trong tay   tiền, đó mới là đạo lý cứng. Đừng  về chuyện dựa  ai, chuyện đó  quan trọng. Chỉ  điều Lý Hồng Hà cũng chỉ  ý , nên Cố Lệ cũng sẽ  phản bác.