"Mẹ, ba  mua quà gì cho tụi con  ạ?" Đại Bảo  ăn  hỏi.
"Mang theo, cho các con một  một miếng bánh kem, đợi lát nữa  lấy cho con, con  thể mang đến lớp mẫu giáo chia cho các bạn học khác." Cố Lệ  . 
Thực  là , ba tụi nhỏ chắc  nghĩ đến hai  em, mà chỉ nghĩ đến cô, cô  thích đôi giày mà  mang về cho ,  vặn là đôi giày của cô sắp  đổi. Rất kịp thời. 
Chỉ là   ở  giường  chút khó ăn, tối hôm qua cô như   bắt  thịt, hiện tại eo cô còn  chút đau. Chẳng qua cô còn  thích... 
Đại Bảo  vui,  ăn xong một miếng bánh kem của , và  bé cũng  chia sẻ chiếc bánh nhỏ của  với các bạn khi đến lớp mẫu giáo. Cho dù mỗi  cắn một miếng, bọn trẻ cũng  vui sướng, chúng còn  Đại Bảo về việc ba   trở về và  rằng  tài xế  uy phong. 
Tiểu Mã nịnh nọt, Đại Bảo hào khí ưng thuận hứa hẹn,  rằng   ba  mang bánh ngọt về,  bé sẽ mang đến ăn cùng  ! 
Lại  Cố Lệ   , hôm nay cô giống như đóa hoa đẫm sương mai, nở rộ đặc biệt xinh  uyển chuyển. Nhiều khách hàng nam  khỏi  cô mấy ,  khi  cô  chỉ  chồng mà còn là  của hai đứa trẻ, họ đành bất đắc dĩ rời , đồng thời  quên lẩm bẩm,  đàn ông nào   diễm phúc  như ! 
Sau khi bận rộn  giờ cao điểm buổi sáng, Lý Hồng Hà  là  từng trải mới  : "Ngày thường em  , nhưng hôm nay còn  hơn nữa. Nếu chị đoán  sai, tối qua Hồng Văn  trở   ?" 
Trong lòng Cố Lệ thầm  rõ ràng như  , nhưng ngoài miệng vẫn : "Tối hôm qua cũng giống như  , về  muộn." 
Lý Hồng Hà : "Chị liền  khẳng định  trở ." 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-124.html.]
Cố Lệ lúc  mới thấy một vết xước  mặt chị : "Chuyện gì ?" 
Lý Hồng Hà lấy một chiếc gương nhỏ soi thử: "Rõ như  ?" 
"Rất rõ, đây là  ai cào?" Lý Hồng Hà cũng ậm ừ: "Tối hôm qua chị  đánh  với chị em dâu, là cô  cào, nhưng chị cũng    thiệt hại, chị  nhổ  nhiều tóc của cô !"
Cố Lệ sửng sốt một chút: "Có chuyện gì ?" 
Lý Hồng Hà lập tức mắng: "Thứ    hổ    nếm  ngon ngọt, lão thái bà lấy lương thực từ nhà chị chia cho nhà cô ,   thấy chị  đổi  một đống lương thực cùng trứng gà từ chỗ em,  theo dõi nhà chị,  đó  xúi giục lão thái bà  đây, chị  xử  lão bà , chị còn  xử  cô  ? Chồng chị cũng đánh  với  trai của  , hai gia đình cũng coi như xé rách mặt, chị cũng  sợ để    rằng  em bất hòa!" 
Cố Lệ   gật đầu: "Loại chuyện    tuyệt đối  thể  phát sinh,  to chuyện cũng !"
"Chị cũng  thể nhịn  nữa,    thiếu châm ngòi ly gián, chẳng qua chị  công tác  bận nên cũng lười chấp nhặt với cô , cô  còn tưởng rằng chị sợ, ỷ  hai lão bất công dám bò tới nhà chị hút máu,  chị  thể đồng ý? Nếu   xem mặt mũi chồng chị, chị thật sự   quản hai lão, một hạt gạo cũng   cho, nhà chị  bạc đãi thành dạng gì, ngày hôm qua lão thái bà  còn   mặt đất mắng nhà chị bất hiếu!" Nói đến chuyện đêm qua, Lý Hồng Hà thực sự tức giận và phẫn uất.
"Trong lòng hàng xóm láng giềng đều hiểu rõ,   do bà  định đoạt." Cố Lệ . 
Lý Hồng Hà gật đầu: " , ngày hôm qua còn kinh động đến cả công an, tuy nhiên hàng xóm láng giềng đều   cho chúng !" 
"Làm ầm ĩ lớn như ?" Cố Lệ kinh ngạc. 
Lý Hồng Hà đen mặt: "Hiện tại bọn chị  lập  thoả thuận đưa tiền cấp dưỡng, ông bà sẽ ở chung với bọn họ, mỗi tháng bọn chị sẽ đưa mười đồng tiền!" "Mười đồng tiền? Cũng  ít!" Cố Lệ nhíu mày.