"Anh đang  gì ,    hổ  ?" Chờ  khi  giúp  đóng cửa xong   đây, Cố Lệ nhỏ giọng hờn dỗi. Hành động lộ liễu như , thật sự   chỗ che đậy,  hổ  chết! 
"Vợ , mì sợi  ăn  ngon!" Hàn Văn Hồng  sang chuyện khác,  trả lời vấn đề .  mặc dù là đổi chủ đề, nhưng món mì sợi thực sự  ngon. Vợ đập  cho  thêm ba quả trứng gà, cùng một nắm rau xanh, rưới thêm một ít dầu mè lên , ăn  ngon. Cố Lệ trừng mắt  ,  đó cũng  xuống đánh giá . 
Ra ngoài lái xe một tháng, bởi vì thời tiết cho nên  đen hơn một chút, nhưng tinh thần  tệ, hai mắt sáng ngời  hồn, ánh sáng bên trong mắt  nhiễm chút màu xanh, đặc biệt là khi   cô, ánh mắt  dường như  ăn luôn cô. "Toàn  đều là mùi mồ hôi, mùi thật khó chịu." 
Cố Ly  yên tại chỗ, chán ghét . "Lát nữa  sẽ lau , đảm bảo sẽ   mùi mồ hôi gì cả!"
Hàn Văn Hồng  , vì   vợ  thích sạch sẽ. Vốn dĩ  cũng định  nhà tắm, nhưng vì vội  về nên  đổi ý  , hơn nữa giờ đó cũng  muộn, chắc ở đó đóng cửa . "Em  lấy nước cho ." 
Cố Lệ   dậy  , nhưng   Hàn Văn Hồng lôi kéo  xuống: "Không cần, đợi lát nữa  sẽ tự lấy, vợ  đây cùng  là ." 
Anh  bên ngoài nhớ thương cô vô cùng,      thấy vợ, cho dù cô   gì cả, chỉ ở bên  như thế  thì  cũng cảm thấy vui . Chỉ cần  vợ thế  thôi là   mãn nguyện lắm . Anh nghĩ,  bao nhiêu năm chung sống với , tại  lúc     thể rung động như  chứ?
Cố Lệ giả vờ như  thấy đức hạnh  của ,   đó  chuyện với  về chuyện lập nghiệp, thực  cũng   chuyện gì to tát, chỉ là chuyện   bố chồng cô đến, còn bảo Hàn Văn Đạt mang nhân sâm  bán. Một việc khác là cô  giúp em gái Cố Quân tìm  một công việc trong bộ phận mua sắm, hơn nữa Cố Quân cũng   bạn trai, cũng là  tham gia quân ngũ. Hơn nữa chính là việc Đại Bảo  thích nghi  với lớp mẫu giáo và kết bạn   nhiều bạn mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-122.html.]
Hàn Văn Hồng đều lắng , cũng cảm thấy hai  con trai của họ  nuôi dạy  hơn nhiều so với trong thôn, còn    cũng  tâm trạng  hơn, trông bà  trẻ hơn khi ở trong thôn. Anh , đây đều là công lao của vợ . Ăn mì xong,   rửa bát  tự múc nước lau . 
"Em  đặt cho Đại Bảo và Nhị Bảo một cái thùng gỗ,  múc nhiều nước một chút, trực tiếp ngâm bồn tắm rửa ." Cố Lệ . 
Chỉ lau thôi thì  đủ, còn  rửa sạch, cái thùng gỗ   lớn, Cố Lệ thỉnh thoảng cũng   đó tắm rửa, mặc dù Hàn Văn Hồng to lớn nhưng  trong đó cũng  thành vấn đề, cô cũng  thể kỳ lưng cho . 
Nhìn thấy cái thùng gỗ lớn như , Hàn Văn Hồng cũng   gì, chỉ là   trong thùng gỗ rửa sạch,  khi dùng xong mới  đổ nước. 
"Vợ , trong túi  một món quà cho em, em  xem  thích ." Hàn Văn Hồng trở về liền đóng cửa, cầm khăn lông lau tóc . Cố Lệ đem túi vải đưa tới, từ bên trong lấy  một đôi giày, kiểu dáng của đôi giày  thật sự  .
"Loại giày  chỉ sợ là  năm sáu đồng tiền một đôi, đúng ?" Cố Lệ  . Hàn Văn Hồng  cô đầy mong đợi: "Em  thích ?"
"Thích." Cố Lệ cong môi , đôi giày  thật sự  tồi, da thật, hơn nữa kiểu dáng cũng , chính là giá cả khẳng định đắt một chút, chẳng qua   chịu bỏ tiền  để mua tặng thì cô còn   gì? Bạn  thể ngăn cản sự nhiệt tình của  khi mang quà trở .
"Kích cỡ cũng  vặn,     mã giày của em ?" Cố Lệ mặc thử, hài lòng  . 
Hàn Văn Hồng  cô thật sâu: "Anh  hôn qua." Mặt Cố Lệ lập tức đỏ bừng, mắng  miệng đầy lời cợt nhả!