Lúc   Cố vì liên tiếp sinh ba cô con gái mà chịu khổ,  ít    chồng ghẻ lạnh, cho nên bà  : "Thôi bỏ , nó cũng  dễ dàng gì. Nói nữa,  bây giờ Quốc Đống còn  trở về,  thấy bây giờ nó còn bận hơn cả ông, nó đang bận việc gì ?"
"Làm   , nhưng mà con trai đều như ,   cả ngày ở trong nhà giống như con gái." Cha Cố bày  dáng vẻ  con trai là  việc đủ đầy.
Đương nhiên  Cố cũng cưng chiều con trai, nhưng bà   chút lo lắng, dù  hiện tại bên ngoài vẫn còn  loạn.
Lại  đến Cố Lệ, cô dẫn theo Đại Bảo ở bên ngoài trở về thì  thấy  chồng của cô dẫn Nhị Bảo  bên ngoài  chuyện phiếm với  .
Từ    Hàn đổi một đợt trứng gà  ngoài, mối quan hệ với  xung quanh cũng  hơn  ít,   cảm thấy bà thành thật, lấy trứng gà còn  kiếm thêm một xu một đồng nào của bọn họ, là một bà cụ nông thôn  . Vì để    tiếp tục  đổi trứng gà thì đổi cho bọn họ, thế nên bọn họ đều  vui lòng lui tới với  Hàn.
"Đã về  ? Sao hôm nay con về trễ ,   nấu cơm tối xong , chỉ chờ con về là ăn thôi." Mẹ Hàn hỏi.
Cố Lệ bế Đại Bảo xuống xe, dắt xe dựng xong xuôi mới  : "Con về nhà  đẻ  chút chuyện nên về trễ, chúng  về nhà ăn cơm thôi." Cô bế Nhị Bảo lên.
Nhị Bảo  vui vẻ, thằng bé thích   bế.
Mẹ Hàn  với   một tiếng,  đó cùng về nhà ăn cơm, trong lúc ăn bà hỏi   xảy  chuyện gì  ,  cần hỗ trợ ?
"Không cần ạ, chính là chuyện xem mắt của em gái con. Anh    trở về, hôm nay đến chỗ con bán hàng,   và em gái của con  gặp mặt , cả hai đều  lòng nên quyết định gặp mặt, con về nhà  báo một tiếng ạ." Cố Lệ .
Mẹ Hàn cũng  vui: "Nếu  thể thành thì đúng là  , tham gia quân ngũ  tiền trợ cấp cao,   kỷ luật, sẽ  xằng bậy ở bên ngoài, nếu dì nhỏ của bọn nhỏ gả qua thì chắc chắn sẽ  !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-111.html.]
Cố Lệ  phủ nhận điều .
"Chỉ sợ   nghỉ mấy ngày,  nhanh chóng quyết định chuyện  mới ,  tìm một  tâm đầu ý hợp ở  mặt như  thật sự  dễ dàng."
Mặc dù Cố Lệ nghĩ như , nhưng cô cũng : "Lời  là  sai,  tìm một   mặt giống em gái của con như  thật sự  dễ dàng, chắc chắn nhà họ Trần sẽ nắm chặt, việc   cần chúng  thúc giục."
Mẹ Hàn bảo cô ăn tôm: "Đám tôm sông  khá ngon, buổi sáng lúc   mua cũng may là đuổi kịp, nếu  cũng  mua , lúc chị Hồng  qua thì  bán sạch ."
Chị Hồng chính là bà mối cho  , cũng ở gần đây, hiện tại  quan hệ  tệ với  Hàn.
"Con  ạ,  cũng ăn nhiều một chút."
Bữa tiệc xem mắt của Cố Quân và Trần Đông Sinh, Cố Lệ   ăn cùng vì cô còn   , vả  chuyện  vẫn còn  cha Cố và  Cố nữa,  đến lượt cô  chủ. Chỉ cần   sự chênh lệch gì lớn, thì cô cũng  nhúng tay  nhiều như .
Khi Cố Quân    ngày hôm , cô   vội chạy đến  với cô.
"Xong ?" Cố Lệ  dáng vẻ vui tươi hớn hở của cô ,  .
Cố Quân ngại ngùng "" một tiếng, bởi vì  khách đến đây mua đồ nên Cố Lệ  đón khách , đợi    mới hỏi: "Nói cho chị  xem, ngày hôm qua ăn cơm hai nhà   chuyện gì?"
Cố Quân khẽ : "Cha    mang theo  ít quà đưa qua, hai bình rượu, một cây thuốc, hai túi đường, còn  mấy quà linh tinh như bánh quy,  chu đáo. Cha   thấy những thứ , sắc mặt khi  cũng dịu xuống  nhiều, còn  nhiệt tình mời nhà ông Trần .”
Cố Lệ nhịn   bật .