"Muốn  nào?" Cô nhân viên quầy bán hàng hỏi.
Hàn Văn Hồng    giày bao nhiêu, nhưng   trở về   sờ chân của vợ , lúc đó  còn hôn vài cái.
"Lớn chừng ." Hàn Văn Hồng khoa tay múa chân một chút.
Cô nhân viên quầy bán hàng chuẩn xác chọn một đôi giày thích hợp: "Đôi  chắc chắn  kích cỡ."
Hàn Văn Hồng  xem, hồi tưởng  chân của vợ  một chút, cũng cảm thấy ,  nên  mua nó.
Một đôi như  giá tám đồng tiền!
"Cậu cũng thật sự dám mua." Từ Trường Thắng líu lưỡi .
Một đôi giày   sai biệt lắm là bằng một phần năm tiền lương hàng tháng của bọn họ. Đây là tiền lương của bọn họ cao,   nhiều công nhân cũng chỉ  hơn hai mươi đồng tiền lương,  nên  gì nỡ bỏ tiền mua giày?
Hàn Văn Hồng   gì, đúng là  đắt thật, nhưng mà  kết hôn lâu như , đây là  đầu tiên  mua quà cho vợ , đắt một chút cũng  .
"Chúng  cần  trở về." Hàn Văn Hồng . Anh nhớ vợ ,  nhớ.
Từ Trường Thắng   ý kiến, một chuyến  bọn họ cũng kiếm lời  ít, tiền lương là tiền lương, chủ yếu vẫn là khoản thu nhập thêm,  tiền  cũng  ít hơn tiền lương là bao!
Hai   xong xuôi công việc trong một chuyến  thì chở theo một xe hàng hóa trở về đơn vị.
Trong lúc Hàn Văn Hồng mang theo trái tim nóng bỏng lái xe chạy trở về, Trần Đông Sinh chuẩn  xem mắt cùng Cố Quân cũng  xe lửa trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-108.html.]
Hôm trở về  trễ, nên tất nhiên  xem mắt thành công, ngày hôm    cùng  , chính là thím Trần cùng   đây.
Từ ánh mắt đầu tiên  thấy  lính Trần Đông Sinh , Cố Lệ   ấn tượng  ,  cao gầy, cũng   tinh thần,  thêm khí chất giỏi giang, điều quan trọng là hai mắt của    sáng,   cảm giác ánh mặt trời!
"Rất xứng đôi với em gái của em." Lý Hồng Hà nhỏ giọng .
Cố Lệ , đương nhiên cũng  nhiệt tình tiếp đón thím Trần và Trần Đông Sinh,  lúc gặp thời điểm cô  bận lắm, nên cô  chuyện với bọn họ một lúc,  đó nhờ Lý Hồng Hà trông quầy hộ một chút  dẫn thím Trần và Trần Đông Sinh cùng  đến bộ phận thu mua bên .
Cố Quân   thông báo là lập tức  ,  thấy chị gái, cô   nở nụ  thật tươi, nụ   suýt chút nữa chói mù mắt của Trần Đông Sinh. Trái tim gia tốc đập thật nhanh,      từng  cảm giác !
Cố Lệ cũng chú ý sắc mặt của  , xem    chút ngượng ngùng khi  Cố Quân, trong lòng   lòng, cũng  việc hôn nhân  chỉ còn cần Cố Quân gật đầu nữa là .
"Hiện tại em    ở bộ phận thu mua , cũng tương đối gần chỗ cháu, nhưng mà   bận, cũng may mắn là bây giờ em   cần  ngoài, nếu  sợ là  khó đuổi theo kịp." Cố Lệ   với thím Trần.
Thím Trần  sớm  thấy dáng vẻ khờ khạo  của con trai ,  càng vui vẻ hơn: ", đúng, đúng, bộ phận thu mua chính là như , nhưng mà cũng  chú ý nghỉ ngơi đấy,   thím  mua một ít quả chanh leo,  vài bình chanh leo mật ong, hôm nay thím  nhớ,   thím  lấy tới cho các cháu, một  một bình, pha nước uống  !"
"Vậy cháu cũng  khách sáo với thím." Cố Lệ  .
Mọi   chuyện một lúc, lúc  thím Trần mới  còn  chút việc, bảo các cô trở về   ,  đó dẫn theo Trần Đông Sinh rời  .
Trần Đông Sinh còn  đầu   Cố Quân  nhiều !
Cố Quân cũng   , trực tiếp  thẳng ánh mắt của  ,  đó vội vàng chuyển ánh mắt , chuyển  thì thấy chị gái cô  đang  cô , sắc mặt lập tức ửng đỏ.
"Sao nào? Chị   với em là   tệ, thật sự   đúng ?" Cố Lệ  hỏi.
" mà  gầy." Cố Quân đỏ mặt .