Bà kể  cách  của cha Hàn, chính là ngày thường nhà ai  nhu cầu ăn trứng gà thì đến chỗ ông mượn ,  đến lúc ông   thành thì mỗi nhà trả  bằng trứng gà mới đẻ, như  trứng gà đưa  thành đều còn tươi mới.
Cố Lệ : "Nhiều trứng gà như    chúng  ăn hết? Chắc chắn sẽ để hư,  ơi,   hỏi thím Hạ thử  cần trứng gà ? Nếu cần thì đổi cho bọn họ một chút, cứ theo giá  thị trường là ."
Mẹ Hàn  chút luyến tiếc: "Thật sự  đổi ?"
"Nhà chúng   thiếu trứng gà,   mà." Cố Lệ nháy mắt với bà vài cái.
Mẹ Hàn lập tức hiểu , những lời con dâu   sai, bà  thành lâu như , ngày nào trong nhà cũng  trứng gà để ăn,  từng gián đoạn.
Bà cũng  hàng xóm xung quanh  chuyện, những nhà khác đều   như nhà bà,       tiền, chủ yếu là hàng hóa khan hiếm,    thể ăn tùy ý?
"Vậy  lấy một ít qua hỏi thử?"
Mẹ Hàn thử cầm hai cân   ngoài,  nhanh   trở về.
 như Cố Lệ dự dự đoán, thành công đôi  ngoài mà   chút nghi ngờ nào,  chỉ như , bà còn  thím Hạ kéo   chuyện  thiết một hồi, cuối cùng còn dặn dò  Hàn là   quê nhà gửi trứng gà lên,  dư nhất định  nhớ đến bà , bà  !
"Như      lắm ?" Lúc cầm tiền,  Hàn còn  chút  tự nhiên .
"Không , chúng  cũng   đầu cơ trục lợi, cái  gọi là yêu quý vật tư,  đổi  ngoài thì chúng   thể tự  ăn hết  ? Là  cố sức ăn cho hết, như  là quá sức xa xỉ. Còn đổi  ngoài như bây giờ cũng là theo giá cả  thị trường, chúng  đổi cho  cần ,  đó lấy tiền  mua trứng gà tươi mới, như    mà?" Cố Lệ  để bụng .
Mẹ Hàn  an ủi, cũng  : "Nói như   sai,  trứng gà  còn  sáu cân nữa, chúng  để  ba cân, phần dư  lấy một ít  ngoài đổi cho  khác nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-106.html.]
"Mẹ quyết định  ạ, hôm nay càng ngày càng nóng hơn, trứng gà  để lâu  ." Cố Lệ gật đầu .
Mẹ Hàn  đổi với mấy bà cụ  quan hệ  tệ khác, bởi vì đều theo giá  thị trường nên mấy bà cụ  vô cùng vui vẻ.
"Sao chúng   thể  mấy việc đầu cơ trục lợi ? Đều là con của Đảng cả, nếu đào góc tường của xã hội thì  sẽ là  đầu tiên phản đối, nhưng mà ông già nhà  mang  nhiều quá,  sợ để lâu  hư, như    lãng phí vật tư ? Cho nên  mới đổi với   một ít." Mẹ Hàn hùng hồn chính đáng .
Về nhà, Cố Lệ  thấy biểu cảm  gương mặt  chồng , như là  bước  bước đầu tiên, cô thầm  trong lòng.
"Mẹ ơi, ăn cơm ạ.”
"Được." Mẹ Hàn  tới ăn cơm, nhớ tới gì đó nên hỏi: "  Lệ Lệ,  các con trở về nhanh như ? Mẹ còn tưởng là các con ở đó qua buổi trưa  mớ về chứ."
Cố Lệ bảo Đại Bảo tự  ăn, còn cô đút Nhị Bảo ăn cơm, đồng thời  với  Hàn sự việc cô gặp  bên nhà họ Vương.
Mẹ Hàn  xong cũng  tức giận, cũng  thấy dấu cào  tay cô, sắc mặt xám đen : "Trong thàn thế mà  còn  gia đình như !"
"Một loại gạo nuôi dưỡng  trăm loại , ở  cũng    và ở  cũng   ." Cố Lệ .
"Vậy dì cả bọn nhỏ    đây? Cuộc sống như  thật sự quá thê thảm."
Cố Lệ : "Con khuyên chị cả của con ly hôn, nhưng mà chị   khá nhiều băn khoăn."
Dựa theo tính tình của cô thì cô thấy cuộc hôn nhân  cần  chấm dứt, nhưng cô cũng hiểu nỗi băn khoăn của Cố Quyên,    phụ nữ nào cũng đều tự tin như cô, cũng    phụ nữ nào cũng  tính tình giống cô.