Mẹ Hàn lập tức nấu một chén mì cho cha Hàn, cũng bưng một chén cho lão Hứa. Đây là mì bột ngô, Cố Lệ mua ở "bên ngoài" về,  ăn cũng  cần trộn mì, trực tiếp nấu , luộc là , cực kỳ tiện lợi.
Nhìn trong chén mì còn bỏ thêm một quả trứng gà,  ông Hứa  ngượng ngùng: "Không cần ? Chúng  trở về ăn là  ."
"Là Lệ Lệ dặn  nấu." Mẹ Hàn  tủm tỉm .
Ông Hứa cũng cảm thán: "Hai vợ chồng bà thật  phúc!"
Mẹ Hàn thích  những lời , bảo ông Hứa ăn    nhà,  chuyện với cha Hàn: "Trong nhà thế nào?"
Cha Hàn và ông Hứa cũng  mới đến   bao lâu, bà mới kiểm tra đồ vật ông già mang đến, còn  kịp hỏi tình hình trong nhà.  mà   , bà thật sự  nhớ quê nhà. Chủ yếu là  khi  thành bà sống quá thoải mái, nhưng mà   ai để khoe . Là  cảm giác như mặc áo gấm  trong đêm đấy  ?
"Không  việc gì, chủ yếu là mấy  lão đại lo sợ bà ở trong thành sống  quen." Cha Hàn  ăn mì  hỏi: "Đại Bảo và Nhị Bảo ăn ?"
"Bọn cháu chờ  trở về cùng ăn ạ." Đại Bảo , Nhị Bảo gật đầu, đúng,  đợi !
Mẹ Hàn  xoa đầu hai cháu nội: "Bảo lão đại đừng lo chuyện bao đồng,  ở trong thành  !"
Trên thực tế  khi bà  thành ít nhiều cũng  chút lo sợ sẽ  Lệ Lệ ghét bỏ.  kết quả thì ? Một chút cũng  , Lệ Lệ đối xử với bà  , mỗi buổi tối tự  nấu nước rửa chân, cô cũng nấu cho bà một phần, cách mấy ngày  dẫn bà  tắm rửa chung. Mặc dù  bọn họ là  chồng nàng dâu, nhưng hàng xóm xung quanh đều  quan hệ của bọn họ còn  thiết hơn  con ruột!
Đây là một chuyện, còn chuyện nữa là Lệ Lệ  cho bà tiền tiêu vặt, bảo bà cứ tùy ý tiêu xài, còn  đồ vật trong nhà nữa, Lệ Lệ   giấu bà, cũng   vì chút đồ vật mà  chằm chằm xem bà  ăn vụng  . Ngược  còn  ít  bảo bà uống sữa bò,  với bà là uống sữa bò  , bổ sung canxi, cũng mua cho bà một hộp để trong phòng, bảo bà thỉnh thoảng pha một ly uống.
Nói câu thật lòng, ngay cả con gái ruột của bà cũng  hào phóng với bà như Lệ Lệ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-105.html.]
Cho nên  cần   Hàn ở chỗ  thoải mái đến mức nào.
Cha Hàn  thấy tinh thần và sắc mặt của bà là  bà sống  , cho nên gật đầu và  hỏi nhiều nữa.
Ông ăn mì xong, Cố Lệ cũng ở bên ngoài trở về, mang theo một bình rượu và hai cân thịt khô về.
"Thịt khô thì thôi, nhưng  còn mua rượu, còn là rượu ngon như ?" Mẹ Hàn  thấy thì vô cùng đau lòng,  thật Lệ Lệ cái gì cũng , nhưng mà thật sự  tay quá phung phí.
"Mấy thứ  đều là mua cho cha mang về ăn, ngày thường lúc  việc cha cũng đừng quá sức ạ, giữ gìn sức khỏe là quan trọng nhất." Cố Lệ .
"Được." Cha Hàn  vô cùng  lòng bình rượu .
"Lần  bỏ qua, nhưng   đừng mua cho cha con nữa, chúng  ở trong thành chi tiêu cũng  nhỏ ." Mẹ Hàn  nhịn  mà .
"Vâng ạ,   con  mua nữa, chỉ mua   thôi." Cố Lệ mỉm .
Mẹ Hàn tức giận liếc mắt  cô một cái,  đó  với bạn già: "Lệ Lệ hiếu kính ông,  cũng  dám  gì, nhưng     rượu thì ông cũng  đưa trứng gà  đây đó."
"Nói gì ." Cha Hàn xua tay.
Sau khi tiễn cha Hàn và ông Hứa , lúc  Cố Lệ mới bắt đầu nấu cơm, cũng là ăn mì sợi. Cô  phòng bếp thì  thấy hơn nửa sọt trứng gà.
"Mẹ ơi,  cha mang đến nhiều trứng gà như ? Đây là để dành bao lâu, thời tiết thế  chắc sẽ  để hư chứ?" Cố Lệ vội vàng hỏi.
Mẹ Hàn  : "Không hư  , cha con  thông minh, đây là cha con đổi với  trong thôn."