"Đánh!" Nhị Bảo cũng thở phì phì  theo.
Cố Lệ  dừng xe , từ trong túi lấy  kẹo sữa nhét  miệng cho bọn họ, mỗi  ăn một cái, hai  em ăn kẹo ngọt, tâm tình lập tức  lên.
Cố Lệ mỉm   tiếp tục lên đường đưa hai nhóc về nhà.
Vừa về đến nhà  thấy ngoài ngõ  một chiếc xe bò, là của bác Hứa trong thôn.
"Ông Hứa ơi!" Hai mắt Đại Bảo sáng lên, còn nhớ rõ   .
"Đại Bảo, Nhị Bảo." Bác Hứa  gật đầu.
"Bác, bác  trong nhà  , bác ở bên ngoài  gì? Trời  nóng." Cố Lệ hô.
"Không cần  cần, bác đợi ở đây là , hôm nay cha cháu cũng đến đây với bác, mang trứng gà tới cho các cháu."
"Mang đến đây  gì? Cháu   cha giữ  ăn là ." Cố Lệ mời ông   nhà , nhưng mà   thật sự  , bởi vì  đùi còn dính bùn đất, ngượng ngùng  .
Vì thế cô mang Đại Bảo Nhị Bảo tiến .
"Cha." Cố Lệ  chào hỏi cha Hàn.
"Ông nội!" Đại Bảo ôm chiếc túi nhỏ của  lao tới ôm chân ông nội của : "Cháu  nhớ ông nội, ông nội  nhớ Đại Bảo ?"
"Có ." Cha Hàn vô cùng vui vẻ đáp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-104.html.]
Cố Lệ đặt Nhị Bảo xuống,  đó mới  với  Hàn: "Con ở ngoài ngõ  thấy bác Hứa, con mời bác   nhà  mà bác  chịu, để con pha cho bác  một ly nước đường đưa ."
"Không cần , đều là  trong thôn,   đưa cho ông  một chén ." Mẹ Hàn  tiết kiệm, chủ yếu là nhà họ Hàn cùng nhà họ Hứa  quan hệ , cho nên cũng  cần khách sáo như .
"Con vẫn là nên pha một ly mới , bác   xa như  để đưa ba đến đây." Cố Lệ  pha một ly nước đường, kêu Đại Bảo đưa  ngoài: "Đại Bảo, con mang  cho ông Hứa uống ."
"Được ạ." Đại Bảo nhận lấy ly nước đường mang  ngoài, một lúc  liền cầm cái ly trở về, tỏ vẻ ông Hứa  vui,  uống hết nước đường.
"Mẹ còn nghĩ rằng các con sẽ  lâu một lúc, sợ ba con  đợi  Đại Bảo Nhị Bảo liền trở về." Mẹ Hàn .
"Bây giờ ba  về  ạ?" Cố Lệ  về phía ba Hàn.
"Trở về, trong nhà còn   nhiều việc  , hôm nay lão Hứa  chút việc   thành phố, nên ba mới đến đây cùng ông , buổi chiều còn   ." Cha Hàn gật đầu.
"Hiện tại  11 giờ, đều tới giờ ăn cơm trưa, cha ăn xong cơm trưa  trở về   ? Đi xa  thành một chuyến, còn  đói bụng trở về  ?" Cố Lệ  khỏi .
"Ông , bằng  ở ăn cơm trưa  về?" Mẹ Hàn ở cùng con dâu mấy ngày,  tính tình của cô, đây là cô nhiệt tình mời ở , nếu  sẽ  mở miệng.
Cha Hàn lắc đầu. "Không cần, ăn xong trở về  muộn ."
"Sao mà muộn ? nhà còn  mì sợi,  thể nấu ngay,  xuống Bếp ,   sáng nay con  mua cải thìa ? Tươi lắm,  nấu cho ba nhiều một chút, còn  bỏ thêm hai quả trứng gà, đừng quên một phần của bác Hứa, hiện tại con   ngoài mua chút đồ,  nhanh liền trở về." Cố Lệ dặn xong liền dẫm xe đạp   ngoài.
Ở ngoài ngõ nhỏ gặp bác Hứa, Cố Lệ : "Bác Hứa, bác và ba cháu ăn một bát mì  về,  cháu   mì ."
"Không cần khách khí như  , chúng  về quê ăn là  !" Bác Hứa vội .
"Bác Hứa, bác  nhà ăn , xe bò để ở đây   , bằng  đợi lát nữa cháu   mang  cho bác cũng , cháu   mua chút đồ vật." Cố Lệ  xong liền đạp xe đạp rời .