Bọn nhỏ đánh , Lâm Thúy Hồng cùng Lý Chiêu Đệ xem như   thấy, cũng đúng, dù    đánh cũng   con của họ!
Thế nhưng  cô  thể bỏ qua,  thể tính sổ với hai   ? Không thể nào!
Trên mặt Cố Quyên mang theo bất đắc dĩ: "Em cũng quá mạo hiểm, lỡ như đánh   hai  bọn họ thì ?"
Em hai là đứa em gái hung hãn nhất trong ba chị em, nhưng hôm nay chị mới chứng kiến . Trước đây  mặt bọn họ, em hai cũng  thể hiện gì,  mà hôm nay  một đánh hai!
Đặc biệt là đánh   quỳ rạp xuống đất, khi bọn họ  em gái liếc mắt  sang, sợ đến mức  dám  thẳng  cô em gái của chị.  khi ở  mặt chị, hai  em dâu   luôn tỏ  kiêu ngạo.
Mặc dù chuyện hôm nay  chút đáng lo ngại và sợ hãi, nhưng thật sự mà , ... quá hả giận!
"Bọn họ như  mà   em đánh tơi bời, hôm nay  em xử cho một trận, em nghĩ  thời gian tiếp theo họ sẽ  dám  càn.  bọn họ  xử lý  em,  lẽ bọn họ sẽ trút giận lên chị, chị cả." Cố Lệ  chị .
Cố Quyên lắc đầu: "Không  cả."
Nếu   hôm nay, Lâm Thúy Hồng cùng Lý Chiêu Đệ   cũng giống  , con bọn họ cùng  bắt nạt hai đứa con gái của chị, ngay cả  mặt chị cũng  sợ.
"Trong lòng chị hiểu rõ là , em cũng   chuyện khác, đây là em đưa cho chị tiền cùng phiếu, cũng  nhiều lắm, thời điểm nguy cấp  thể dùng đến, chị cả nhận lấy ." Cố Lệ đặt chiếc túi vải đựng tiền và phiếu  tay chị .
"Ngày hôm nay em mang đến đây nhiều trứng gà như , chị còn    em,   em  còn cho chị tiền?" Cố Quyên  khỏi .
Cố Lệ  thích bộ dáng quá khách sáo  của chị gái: "Em  cho chị, em là cho Hiểu Nguyệt cùng Hiểu Tinh. Số tiền  chị nên giữ  để phòng trường hợp khẩn cấp, nếu  xảy  chuyện gì, chị kêu trời trời  đất chẳng !"
Cố Quyên nhấp môi: "Vậy thì xem như chị mượn  tiền ,   sẽ trả  cho em!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-103.html.]
Cố Lệ  nhiều lời: "Được , chị trở về nghỉ ngơi , đừng  việc, cổ chân của chị đều  sưng như ."
"Chị ."
"Hiểu Nguyệt, Hiểu Tinh, đây là kẹo sữa dì hai mang đến, hai đứa cất từ từ ăn nha,   dì hai  qua đây xem các cháu." Cố Lệ lấy từ trong túi  một nắm kẹo sữa cho hai đứa cháu gái.
"Dì hai, dì  nhanh đến thăm tụi cháu nha." Hiểu Tinh ngẩng mặt  dì hai của bọn họ.
"Được." Cố Lệ gật đầu,   với Cố Quyên thêm một lúc,  lên xe đạp đưa Đại Bảo Nhị Bảo  về nhà.
Hai chị em Hiểu Nguyệt Hiểu Tinh  chút luyến tiếc  về phía dì hai rời , Hiểu Nguyệt : "Mẹ,  chúng    với dì hai? Con   với dì hai."
Hiểu Tinh cũng chờ mong, bọn họ thích nhất dì hai đánh thím hai cùng thím ba!
Cố Quyên  chua xót  đau lòng xoa đầu bọn nhỏ: "Dì hai cũng  gia đình của , chúng   thể liên lụy dì ."
Hiểu Nguyệt cùng Hiểu Tinh mất mát cúi đầu.
Bên  Cố Lệ mang theo Đại Bảo Nhị Bảo về nhà,  đường về Đại Bảo vẫn luôn  ngây ngô.
"Xem con một đường đều vui tươi hớn hở,  chuyện gì vui   cho  vui cùng với." Cố Lệ   đầu  liền  thấy  bé ôm Nhị Bảo  ha ha, cô buồn  .
"Mẹ của con quá tuyệt vời, một đánh hai!" Đại Bảo hắc hắc .
Cố Lệ  đạp xe  giáo dục con: "Hôm nay chỉ là bất đắc dĩ, con cũng  thể học hư, đánh  cũng   là một đứa bé ngoan."
"Con mới  cần đánh , là do bọn họ  cướp cặp sách của con, con  cho liền đánh con,  đó con mới đánh trả, chẳng qua  chị họ cản , con sắp  tức c.h.ế.t !" Đại Bảo vẫn tức giận khi nhớ tới chuyện .