Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 85: Thi đấu Trận pháp (3)

Cập nhật lúc: 2024-08-11 21:43:29
Lượt xem: 69

## Chương 85: Thi đấu Trận pháp (3)

Ngày hôm sau, trận đấu Trận pháp chính thức bắt đầu.

Tham gia trận đấu Trận pháp có tổng cộng bảy trăm ba mươi chín đệ tử, số lượng không tính là quá nhiều. Vương Tử Hiên cũng nằm trong số đó. Bởi vì số lượng người tham gia không ít, cho nên rất nhiều người phía dưới đài đều không chú ý đến sự xuất hiện của Vương Tử Hiên.

Tứ trưởng lão nhìn lướt qua đám đệ tử tham gia, ở một góc khuất trong đám người nhìn thấy Vương Tử Hiên. Ông thầm nghĩ: "Vương Tử Hiên này bỏ ra một trăm vạn linh thạch cũng muốn báo danh, xem ra trình độ Trận pháp của hắn hẳn là không tệ, nếu không cũng sẽ không muốn tham gia trận đấu như vậy. Xem ra, mấy tên đệ tử của mình phải gặp đối thủ rồi!".

"Đề mục thứ nhất, khắc ấn trận bàn của Ngũ Lôi Trận cấp hai, tự chuẩn bị vật liệu, mỗi đệ tử chỉ có một cơ hội duy nhất. Giới hạn thời gian là nửa canh giờ. Bắt đầu!"

Chúng đệ tử nghe được lời nói của Tứ trưởng lão, lập tức lấy ngọc thạch ra bắt đầu khắc ấn trận bàn.

Vương Tử Hiên cũng lấy ra một khối hoàng ngọc, nhắm mắt lại, phóng thích hồn lực, bắt đầu khắc ấn trận bàn của mình.

"Ầm, bốp, ầm..."

Xung quanh thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng ngọc thạch vỡ vụn, cùng với âm thanh ngọc thạch rơi xuống đất.

Ngũ Lôi Trận cấp hai là một loại sát trận, loại trận pháp này cho dù là bố trí hay là khắc ấn thành trận bàn, độ khó đều rất lớn. Cho nên, rất nhiều đệ tử đều thất bại, có người vừa mới bắt đầu khắc ấn ngọc thạch đã vỡ vụn, cũng có người khắc ấn được một nửa ngọc thạch cũng vỡ vụn. Còn có một bộ phận đệ tử là căn bản không biết khắc ấn loại trận pháp này.

Tốc độ khắc ấn của Vương Tử Hiên cũng không nhanh, bởi vì loại trận pháp này rất phức tạp, chỉ cần sơ sẩy một chút, khối ngọc thạch trong tay liền bởi vì không chịu nổi hồn lực mà vỡ vụn. Cho nên, hắn không dám khắc ấn quá nhanh, mỗi một bước đều cố gắng giữ vững sự ổn định.

Trong thời gian mà Tứ trưởng lão quy định, tổng cộng có hai mươi người hoàn thành khắc ấn trận bàn. Mà Vương Tử Hiên là người thứ mười chín hoàn thành.

Tô Lạc nhìn thấy người yêu rốt cục cũng hoàn thành, cậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm: "Đã vượt qua cửa ải thứ nhất, Tử Hiên đã vượt qua rồi."

Tần Vũ Hạo cũng liên tục gật đầu: "Đúng vậy, Tử Hiên đã vượt qua, Tử Hiên thật lợi hại! Bảy trăm người chỉ còn lại có hai mươi người, hắn vậy mà lại nằm trong số đó."

"Hai mươi người xuất sắc nhất trong Trận pháp, Trận pháp của Tử Hiên quả nhiên không tồi." Đông Phương Quận gật đầu, cũng rất tán thưởng Vương Tử Hiên.

Lúc những người khác bị loại, trên sân chỉ còn lại hai mươi người, mọi người dưới đài mới kinh ngạc phát hiện ra bóng dáng của Vương Tử Hiên.

"Ta có phải hoa mắt rồi không, kia không phải là Vương sư huynh sao?"

"Đúng vậy, ta cũng nhìn thấy. Vương sư huynh không phải là Luyện đan sư sao? Tại sao lại tham gia trận đấu Trận pháp?"

"Đúng vậy, Vương sư huynh chính là người đứng đầu cuộc thi Luyện đan! Đã có được danh ngạch rồi, tại sao còn muốn tham gia trận đấu Trận pháp?"

"Không biết, ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra?"

"Kỳ quái, vậy mà lại tham gia hai hạng mục trận đấu."

"Bảy trăm người, chỉ còn lại hai mươi người, Vương sư huynh vậy mà lại nằm trong số đó, nói như vậy, Trận pháp của Vương sư huynh hẳn là cũng rất lợi hại a!"

"Ừm, rất có khả năng!"

Liễu Hạo Triết nghe được những lời nghị luận bên cạnh, hắn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, khó tin nhìn về phía Vương Tử Hiên. "Làm sao có thể? Liễu Hiên là Trận pháp sư? Chuyện từ khi nào vậy? Tại sao hắn lại không biết?"

Tô Hàng quay đầu nhìn về phía Liễu Hạo Triết: "Vương Tử Hiên là Trận pháp sư sao?"

Liễu Hạo Triết đối diện với ánh mắt dò hỏi của Tô Hàng, nghi hoặc lắc đầu: "Ta cũng không biết."

"Chẳng phải ngươi từ nhỏ đã lớn lên cùng với hắn sao?"

Liễu Hạo Triết nói: "Ta chỉ biết mẫu thân của hắn là Luyện đan sư cấp ba, từ nhỏ hắn đã học tập Luyện đan thuật, còn về phần Trận pháp thuật hắn học từ khi nào, ta cũng không rõ."

Tô Hàng nghe vậy, buồn bực gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa.

Bốn huynh đệ nhà họ Đường cũng đều rất nghi hoặc. Đường Ngạo khó tin nhìn về phía Đường Kiệt: "Vương Tử Hiên là Trận pháp sư sao?"

Đường Kiệt lắc đầu: "Không rõ ràng lắm!"

"Tên tiểu tử này ẩn giấu cũng thật là sâu! Ta còn tưởng rằng hắn sẽ mua danh ngạch cho Tô Lạc, không nghĩ tới, hắn vậy mà lại tham gia trận đấu Trận pháp, dự định giành thêm một cái danh ngạch."

Đường Kiệt cười khẩy nói: "Hừ, không có khả năng, hắn một tên Luyện đan sư, muốn giành danh ngạch của Trận pháp sư, đó không phải là chuyện viển vông sao?"

Đường Ngạo liếc mắt nhìn Đường Kiệt một cái, không nói gì. Thầm nghĩ: "Rất nhiều chuyện không có khả năng đều đã xảy ra trên người Vương Tử Hiên. Nói như lẽ thường, phế vật Ngũ linh căn, kết cục cuối cùng chính là c.h.ế.t già ở Ngoại môn, thế nhưng Vương Tử Hiên thì sao? Rõ ràng là một tên đệ tử Ngoại môn lại nổi tiếng, dựa vào đan phương mà mẫu thân hắn để lại, ở trong tông môn đánh ra danh tiếng của mình. Hơn nữa, người này còn tham gia thi đấu khảo hạch của đệ tử Ngoại môn, trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền, cùng với bọn hắn những tu sĩ Đơn linh căn, Thiên linh căn bình khởi bình tọa. Chuyện khiến người ta khó tin hơn chính là, tên này vậy mà lại là người đứng đầu cuộc thi Luyện đan của tông môn. Hiện tại, vậy mà lại còn đang tham gia trận đấu Trận pháp."

Lục trưởng lão cũng nhìn thấy bóng dáng của Vương Tử Hiên, ông nhìn về phía Thập Nhị trưởng lão bên cạnh: "Lão Thập, đồ đệ của ngươi là Trận pháp sư sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-85-thi-dau-tran-phap-3.html.]

Thập Nhị trưởng lão sửng sốt một chút, lập tức gật đầu: "À, đồ đệ của ta đa tài đa nghệ." "Tên nhóc này từ lúc nào học Trận pháp? Sao ta lại không biết a? Tên nhóc này sao lại không nói cho ta biết?"

Lục trưởng lão liếc mắt nhìn Thập Nhị trưởng lão một cái, nhịn không được bĩu môi: "Ngươi cũng mới biết được phải không?"

"Nói bậy, sao có thể. Hắn là đồ đệ của ta, chuyện của hắn, ta làm sao có thể không biết?" Ưỡn ngực, Thập Nhị trưởng lão c.h.ế.t cũng không thừa nhận.

Lục trưởng lão đảo mắt, không thèm để ý đến ông ta nữa. Thầm nghĩ: "Lão Thập này, còn muốn lừa gạt ta? Nhãn cầu của ông ta vừa động, ta liền biết, trong lòng ông ta đang đánh cái chủ ý gì."

Tứ trưởng lão nhìn hai mươi người chiến thắng, khẽ gật đầu: "Tốt, các ngươi làm rất tốt, xuống dưới nghỉ ngơi nửa canh giờ đi! Nửa canh giờ sau, bắt đầu khảo hạch vòng thứ hai."

"Vâng!" Đồng thanh đáp, hai mươi người đi tới khu vực quan sát ngồi xuống.

Tô Lạc nhìn thấy Vương Tử Hiên trở về, vội vàng đưa Dưỡng Hồn Đan cho hắn.

Vương Tử Hiên nuốt một viên đan dược, âm thầm thở phào nhẹ nhõm: "Dưới trướng của Tứ trưởng lão quả nhiên là tàng long ngọa hổ!"

"Tử Hiên, huynh đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, huynh có thể lọt vào top hai mươi người xuất sắc nhất trong Trận pháp, đã rất lợi hại rồi."

Vương Tử Hiên quay đầu, nhìn chằm chằm người yêu bên cạnh một lúc, đưa tay nắm lấy tay cậu: "Vì em, ta nhất định phải giành được vị trí trong top mười."

"Tử Hiên, cám ơn huynh." Nếu không phải vì cậu, Tử Hiên căn bản không cần phải tham gia trận đấu này. Kỳ thật, trong lòng Tô Lạc thật sự rất cảm động, cho dù Tử Hiên không thể chiến thắng trận đấu, không thể giành được danh ngạch cho cậu, trong lòng Tô Lạc cũng rất cảm động.

Đông Phương Quận nhìn thoáng qua Truyền tin ngọc bội của mình, phát hiện là tin nhắn của phụ thân gửi tới, hỏi thăm tình hình của Vương Tử Hiên. Hắn bất đắc dĩ trả lời: "Tử Hiên nói hắn là Trận pháp sư cấp hai, nói là học Trận pháp thuật ở trong tông môn, tình hình cụ thể ta cũng không rõ lắm."

Bên kia Tông chủ lập tức hồi âm: "Nó từ khi nào báo danh?"

"Hôm qua, ta giúp hắn báo danh, đưa cho Tứ trưởng lão một trăm vạn linh thạch phí báo danh." Đông Phương Quận nghĩ rất lâu, thật sự không biết nên mua lễ vật gì, liền trực tiếp đưa linh thạch cho đối phương.

Bên kia Tông chủ: "Vương Tử Hiên tiểu tử này thật là chịu chi a! Hy vọng một trăm vạn này của nó, có thể mua cho nó một cái danh ngạch."

"Phụ thân, hai mươi cái danh ngạch trong tay người phải giữ lại một cái cho Tử Hiên, vạn nhất nó vòng sau thua, người phải bán cho nó một cái danh ngạch, ta đã đáp ứng mua cho nó một cái danh ngạch."

"Biết rồi. Hai mươi người mạnh nhất đều đã vào, nó chưa chắc đã thua."

"Ừm, điều đó cũng đúng." Đối với Vương Tử Hiên, Đông Phương Quận vẫn rất có lòng tin.

Rất nhanh thời gian nghỉ ngơi giữa giờ đã kết thúc, hai mươi người Vương Tử Hiên trở lại trên sàn đấu.

Tứ trưởng lão lơ lửng giữa không trung, bay đến phía trên đỉnh đầu của mọi người: "Đề mục thứ hai - Phá trận. Lát nữa, ta sẽ đưa hai mươi người các ngươi vào trong mê trận của ta, hai mươi người các ngươi sẽ  ở trong một không gian độc lập, chọn ra mười đệ tử đi ra khỏi trận pháp trước tiên, nếu như bị nhốt trong trận pháp không đi ra được, cũng đừng hoảng hốt, chờ sau khi mười đệ tử kia đi ra, bản tọa tự nhiên sẽ thả các ngươi ra ngoài."

"Vâng!" Đồng thanh đáp, mọi người xưng vâng.

Tứ trưởng lão lấy ra một khối trận bàn được khắc ấn bằng mặc ngọc, trưng bày trước mặt mọi người: "Đây là Thất Tinh Mê Trận cấp ba. Có lẽ các ngươi đã từng nhìn thấy trận pháp này trong Tàng Thư Các, cũng có lẽ chưa từng nhìn thấy. Bất quá, nhìn thấy hay chưa từng nhìn thấy đều không quan trọng. Trận pháp này không có lực sát thương, chỉ là sẽ nhốt người trong trận pháp. Các ngươi hãy vận dụng những kiến thức mà ngày thường học được, đi ra khỏi trận pháp là được."

Mọi người nghe vậy, liên tục gật đầu. Vương Tử Hiên giật giật khóe miệng, thầm nghĩ: "Thất Tinh Mê Trận cấp ba, loại trận pháp này hắn thật sự đã học qua, hơn nữa còn khắc ấn qua trận bàn. Xem ra vòng thi này, hắn có thể thuận lợi thông qua."

Tứ trưởng lão kích hoạt trận bàn trong tay, từ trong trận bàn phóng ra một đạo lam quang, bao phủ hai mươi tên đệ tử vào trong. Tứ trưởng lão nhìn thoáng qua trận bàn trong tay, đặt nó xuống đất. Trở lại vị trí của mình, lấy đồng hồ cát ra, bắt đầu tính giờ.

Tần Vũ Hạo nghe nói trận pháp kia là cấp ba, hắn nhịn không được nhíu mày, không khỏi có chút lo lắng cho Vương Tử Hiên. Hắn nhìn về phía Tô Lạc bên cạnh: "Tô Lạc, trận pháp cấp ba, Tử Hiên có thể làm được không?"

Tô Lạc lắc đầu: "Ta cũng không biết." Tô Lạc biết Vương Tử Hiên là Trận pháp sư cấp ba, nhưng, cậu không biết Vương Tử Hiên có biết loại Thất Tinh Mê Trận này hay không. Cho nên, trong lòng cậu cũng rất lo lắng cho bạn lữ của mình.

Lục trưởng lão nhìn về phía Tứ trưởng lão bên cạnh: "Tứ sư huynh, đề mục lần này của huynh có phải quá khó rồi không? Trận pháp cấp ba? Mấy tên đệ tử của huynh có thể đi ra được sao?"

Tứ trưởng lão liếc mắt nhìn Lục trưởng lão một cái, nói: "Loại Thất Tinh Mê Trận này là trận pháp đơn giản nhất trong số các loại trận pháp cấp ba. Những đệ tử có tư chất tốt, muốn đi ra khỏi loại trận pháp này cũng không khó."

Lục trưởng lão nghe vậy, khẽ gật đầu, cũng không hỏi thêm nữa.

Tứ trưởng lão nhìn về phía Thập Nhị trưởng lão: "Lão Thập, đồ đệ của ngươi thật không đơn giản! Cuộc thi Luyện đan thì đứng đầu, cuộc thi Trận pháp, đã lọt vào top hai mươi người xuất sắc nhất rồi."

Thập Nhị trưởng lão cười gượng gạo: "Cũng tạm được! Tử Hiên nhà ta thiên phú tương đối tốt, hồn lực tương đối mạnh."

"Nó là linh căn gì vậy?"

"Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Ngũ hành linh căn."

Tứ trưởng lão nghe được câu trả lời này, khẽ gật đầu: "Thì ra là Ngũ hành linh căn, khó trách Trận pháp thuật lại tốt như vậy." Mười người luyện chế Trận pháp thì có tám người là Thổ linh căn. Tu sĩ có Thổ linh căn, trời sinh đã thích hợp làm Trận pháp sư. Vương Tử Hiên có Ngũ hành linh căn, vừa có Thổ linh căn, lại vừa có Hỏa, Mộc hai loại linh căn, khó trách hắn vừa có thể học Luyện đan thuật, lại vừa có thể học Trận pháp thuật. Người ta thường nói, linh căn càng nhiều, hồn lực càng kém, xem ra, câu nói này cũng không ứng nghiệm trên người Vương Tử Hiên. Vương Tử Hiên không những là Ngũ hành linh căn, hồn lực này cũng không kém, có thể khắc ấn trận bàn cấp hai, hồn lực ít nhất cũng là cấp ba! Tiểu tử này quả nhiên là thiên tài về thuật số!

 

Loading...