Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-03-15 06:26:12
Lượt xem: 100
Sắc mặt trưởng thôn trở nên rất nghiêm túc, bà nội Giang Nhị Cương tạm thời không liên quan.
Bà ta đưa ra điệu bộ khóc lóc om sòm gào nói: “Mày nói cháu ta cái gì thì chính là cái đó sao, ai nghe? Tao mặc kệ, dù sao Giang Thành mày dã đánh cháu tạo, vậy thì phải thường tiền.
Giang Niệm Tư nghe được lời này, nổi giận, chất vấn bà ta: “Vậy bà nói anh cả tôi đánh hắn thì đánh hắn sao, ai nhìn thấy?”
Giang Thành vẫn luôn im lặng cho đến khi cô đến.
Sao có thể thừa nhận anh ấy đánh người.
Có lẽ là nhà họ Gianh nhàn thấy Giang Nhị Cương bị đánh, lúc này mới dẫn Giang Nhị Cương đến của đòi lý Bà cụ Giang nghe được lời này, giỏi lắm, cái con nhỏ ngốc, cũng dám nói đạo lý cùng bà ta?
Bà ta vỗ đùi,lập tức ngồi xuống đất khóc lóc om sòm.
Bà cụ Lương đã nhấc cây chổi bước ra, đối diện bà cụ Giang chính là một cây chổi: “Tôi làm bà khóc lóc om sòm, làm bà khóc lóc om sòm, muốn khóc lóc om sòm thì cút về nhà bà đi, dám chê cháu gái tôi như vậu, xem bà đây có đánh chơi cả nhà bà.”
“Dì Lương, dì Lương, “} Trưởng thôn và bí thư vội vàng kéo bag cụ Lương.
Mà bà cụ Giang, đã sợ đến mức nhanh chóng từ dưới đất bà dậy.
Vừa lui về sau vừa gào: “Tôi mặc kệ, cháu trai bà chính là đánh cháu tôi, cả nhà tôi đều nhìn thấy Giang Niệm Tư lao đến tát Giang Nhị Cương.
Đánh người rồi cô khóc lóc: “Cả nhà mấy người đều nhìn thấy anh cả tôi đánh hắn, vừa rồi chị gái tôi cũng nói với tôi là chị ấy nghe Giang Nhị Cương nói lời hèn mạt đó, đồ lưu manh không biết xấu hổ, còn muốn bắt nạt tôi, thế này bảo tôi sống thế nào? Mẹ sau khi con gái chết, nhớ báo cảnh sát lấy lại công đại cho con...”
Dứt lời, Giang Niệm Tư xô đám người, khóc sướt mướt chạy ra ngoài, cô muốn nhảy sông tự vẫn...
Giang Niệm Tư đánh người tốc độ cực nhanh, một người đàn ông như Giang Nhị Cương, gắng gượng bị cô đánh một cái không kịp phản ứng.
Kỳ lạ hơn, gã kịp phản ứng muốn đánh lại, con nhỏ thối tha này lại như con lươn từ trước mặt gã trượt đi, chạy còn nhanh hơn so với thỏ.
“Ngăn con bé lại, mau kéo con bé...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-95.html.]
Trưởng thôn giận đến la lớn, khi đi ngang qua cạnh Giang Nhị Cương, không nhịn được đạp gã một cái: “Gọi cậu là thằng khốn nạn, thật sự muốn hại c.h.ế.t con gái nhà họ Giang, để tôi xem nhà mấy người lấy cái gì bồi thường”
Giang Niệm Tư ầm ĩ một màn này, mọi người trong làng đuổi theo chỉ để lại cả nhà Giang Nhị Cương.
Bà cụ Giang trực tiếp ngây người.
Một khóc hai ầm ĩ ba thắt cổ này là trò lừa gạt của bà ta, sao lại bị con nhỏ thối tha đó dùng trước rồi?
Mẹ Giang Nhị Cương đã lo lắng, nếu Giang Niệm Tư thật sự xảy ra chuyện gì, cả nhà họ làm sao còn có thể ở lại trong thôn?
Mạng người trên lưng, họ có tám cái miệng, cũng thoát không khỏi liên quan.
Ba mẹ Giang Nhị Cương đã nghe được ngọn ngành, chỉ hận không thể đánh c.h.ế.t con trai mình.
Họ đến tìm giải thích, là thật sự cho rằng Giang Thành vô cớ đánh con trai nhà mình thành như vậy.
Không ngờ lại là con trai nói bậy trước, Khá lắm gã chưa kịp làm chuyện khốn nạn.
DTV
Người khác không biết, họ còn không biết con trai mình là đức hạnh gì sao?
Một lời đó của Giang Thành, trong mắt con trai đều là chột dạ.
Họ không có gì đổ lỗi trước mặt người khác mà thôi.
Hai người vốn định chuyện lớn hóa nhỏ rồi chuyện nhỏ hóa không, không ngờ bà cụ ồm áo trước, ép con nhỏ Giang Niệm Tư đó tìm tự sát.
Sao điều này có thể tốt được?
Bà cụ Giang còn muốn ầm ĩ, Giang Đại Vĩ đá một cái vào bụng con trai: “Từ hôm nay trở đi, đi làm ruộng mỗi ngày cho ba mày, lại để tao nghe được mày làm chuyện khốn nạn nói lời khốn nạn, ba mày cầm d.a.o c.h.é.m mày trước, trách cho mày mỗi một ngày gây chuyện cho ba mày”
Bà cụ Giang mắng: “Con nói Cường làm gì, đồ đê tiện như con nhỏ thối tha đó có liên quan gì Cường của chúng ta.