Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 561

Cập nhật lúc: 2025-03-22 07:13:32
Lượt xem: 11

Vé giường nằm hai người đã mua đồng nghĩa với việc họ không phải lo lắng về việc đi lại.

Thiệu Dương biết cô đang lo lắng chuyện kinh doanh: “Tôi sẽ gọi điện trước hỏi xem anh ấy có rảnh không”

“Được rồi, tôi cũng đi thay quần áo trước.

“Được.

Giang Tuyết ở phòng 101.

Ngay ở tầng một.

Thiệu Dương biết ông chủ của nhà trọ này.

Anh bước tới mượn điện thoại để gọi cho bạn mình.

Lúc Mục Thần nhận được điện thoại, Thiệu Dương nói chuyện với hắn máy câu, ý tứ của anh rất rõ ràng, mọi chuyện chỉ là giả vờ, nhớ kỹ, cậu sợ người lạ, xấu hổ khi giao tiếp với người khác.

Mục Thần ở đầu dây bên kia như nghe được một chuyện cười lớn.

Ôm tình yêu nhỏ bé của mình vào lòng, trong đầu anh tràn ngập những câu hỏi: “Tôi? Người đàn ông với tình yêu trải dài đất nước, ông chủ Mục ăn nói uyển chuyển trong trung tâm thương mại, anh nói tôi sợ người lạ, xấu hổ khi giao tiếp với người khác?”

Thiệu Dương nhướng mày: “Ah, cậu có phản đối gì không?”

Mục Thần: “...Cậu đang cầu xin tôi sao?”

“Cậu muốn thế nào?” Thiệu Dương hỏi.

Mục Thần nói: “Gọi anh là anh trai, anh sẽ làm nên chuyện cho em”

Thiệu Dương: “Ồ, đại ca, chuyện này em xin nhờ cả vào anh”

Mục Thần: “.”

Trông anh như bị lừa vào tròng, hụt hẫng không nói nên lời.

Con cáo xấc xược thực sự ngày càng không biết xấu hổ.

Đúng là muốn đạt được mục tiêu, cậu ta sẽ làm bằng mọi giá.

Đạt được mục đích, Thiệu Dương cúp điện thoại một cách không nể nang.

Đến phòng 101, Thiệu Dương gõ cửa: “Bạn tôi nói hôm nay có thể gặp nhau ở nhà anh ấy.

“Tôi tới đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-561.html.]

DTV

Giang Tuyết đi tới mở cửa.

Ánh mắt Thiệu Dương chăm chú nhìn người trước mặt.

Anh nhìn thấy cô gái vừa rồi còn mặc đồ vải bông giờ đã mặc một chiếc váy dài tay thời trang thắt eo.

Vòng eo của cô được quấn bởi một chiếc thắt lưng đen bản rộng, khiến vòng eo thon thả của cô càng thêm quyến rũ.

Một chiếc váy trắng như tuyết, họa tiết giống như một bộ vest, phần thân trên kiểu vest, tay áo bên trong làm bằng vải polyester mỏng, nếu không nhìn kỹ sẽ tưởng rằng đó là hai bộ quần áo.

Quần áo rất đẹp, ôm sát cơ thể.

Sau khi nước da tái nhợt ban đầu của cô được rửa sạch, cô lộ ra khuôn mặt trắng trẻo ban đầu.

Cô ấy trông trong trẻo nhẹ nhàng và không trang điểm đậm.

Bởi vì trước đây cô ấy đã tết b.í.m tóc nhưng bây giờ nó đã được tháo ra và biến thành những lọn tóc lớn.

Cô gom tất cả lại và buộc thành kiểu đuôi ngựa cao phía sau đầu, để lại trước trán hai lọn tóc hơi xoăn.

Thiệu Dương chợt nhận rằng đàn ông hầu hết là động vật yêu bằng mắt.

Hơn nữa, anh ấy đang đối mặt với cô gái anh ấy thích.

Dù đã giải thích lý do cố tình trông xấu xí trên tàu nhưng anh vẫn cảm thấy ghen tị khi nghĩ đến việc cô ăn diện xinh đẹp để đi gặp bạn bè của anh.

Ngay cả anh cũng không đủ tư cách để nhìn thấy.

“Sao anh lại nhìn tôi như vậy?” Giang Tuyết xua tay trước mắt anh.

Thiệu Dương lập tức phục hồi tinh thần lại, cười nói: “Quần áo của cô nhìn rất đẹp. Đây là kiểu dáng mới từ cửa hàng của cô sao?”

Giang Tuyết thành công chuyển hướng: “Đúng vậy, đây là mẫu mới của cửa hàng. Dù sao muốn cùng đối tác thương lượng làm ăn, trước tiên phải để anh ấy nhìn thấy ưu điểm của chúng ta chứ.”

Việc thể hiện điểm mạnh của mình khi gặp đối phương sẽ dễ dàng trao đổi về việc hợp tác hơn.

Sau khi hai người đến nhà Mục Thần, hai anh em tốt đã năm năm không gặp, suýt chút nữa vừa gặp nhau đã phơi bày hết bản chất.

Tất nhiên, người sẵn sàng xả hơi là Mục Thần.

Nhưng hắn còn chưa mở miệng, đã bị Thiệu Dương dùng ánh mắt nhắc nhở.

Vì thế lúc hắn mở rộng tay, đang muốn ôm Thiệu Dương, đột nhiên tay dừng lại, giả vờ như vừa nhìn thấy Giang Tuyết, ngượng ngùng lùi lại một bước.

Mục Thần vốn luôn ăn nói lưu loát, mở miệng lắp bắp: “Đây, đây là Tuyết Niệm, chào...thương hiệu..Giang, bà chủ Giang”

Loading...